ĐEN TRẮNG - Trang 178

Có một câu Khiêm Nhân nói là đúng, toàn bộ người ở Đường gia đều

nghe theo Đường Dịch, không thể thay thế được, vì thế anh liền trở thành
người tồn tại độc nhất vô nhị.

Lục tục, người của Đường gia không ngừng muốn gặp mặt Đường

Dịch, mặc dù có Đường Kính giúp anh xử lý công việc, nhưng có khi đề
cập đến nội dung mẫn cảm, đã rời khỏi Đường gia rồi, Đường Kính là
người rất có chừng mực, tất nhiên sẽ không đi nhúng tay, vì thế, xét đến
cùng vẫn là muốn Đường Dịch ra quyết định.

Kỉ Dĩ Ninh đôi khi có thể đứng ở ngoài phòng bệnh nhìn anh, nhìn

thấy ánh mắt anh, sắc bén và bạc tình. Cô nhớ tới bộ dáng anh hôn mê khi
bị thương, yếu ớt như vậy làm người ta động tâm, một chút công kích đều
không có. Mà khi anh vừa mở mắt, toàn bộ hình ảnh đó trong nháy mắt liền
biến mất không thấy tăm hơi. Kỉ Dĩ Ninh nghĩ, có lẽ, một cậu bé từ nhỏ đã
sống trong hoàn cảnh đặc thù, mới có thể dưỡng thành một người có hai
loại khí chất hoàn toàn bất đồng có ôn nhu và cả sát ý.

Chạng vạng ngày hôm nay, Khiêm Nhân sắp xếp lại văn kiện của hai

ngày đưa cho Đường Dịch, đi vào phòng bệnh đem văn kiện giao cho
Đường Dịch xem qua.

Thiệu Kì Hiên đang đổi thuốc cho Đường Dịch, biểu tình có chút buồn

bực. Bác sĩ Thiệu vốn tưởng rằng dựa vào cá tính của Đường Dịch nhất
định sẽ có tính khí của thiếu gia, vì phòng ngừa bệnh viện nhà mình bị anh
biến thành gà bay chó sủa, thậm chí từ vài ngày trước Thiệu Kì Hiên đã
chuẩn bị tinh thần rất tốt rồi, quyết định mỗi đêm đều chuẩn bị thuốc ngủ
cho anh……

Nhưng ai mà biết, Đường Dịch mấy ngày nay thật sự bình tĩnh, uống

thuốc, làm việc, ngủ, vô cùng bình thường, lãng phí bó lớn tình cảm của
Thiệu Kì Hiên, khiến cho bác sĩ Thiệu cực kỳ buồn bực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.