Từ đó về sau, cô vẫn cho rằng, trên thế giới phàm là những người
quyền thế từ quan hệ gia đình, đều phải tuân theo định luật giữa người với
người này, lại chưa từng dự đoán được, nhiều năm sau, cô gặp được Đường
gia, một nơi gần như hoàn toàn chỉ có màu đen, lại có thể đem đến cho cô
một đáp án hoàn toàn phủ định như thế.
Kỉ Dĩ Ninh đã nhìn thấy vết thương trên người Khiêm Nhân. Ở bụng,
một vết thương do đạn bắn, nhìn thấy thật ghê người. Cô mơ hồ nghe được
Đường Kính từng nhắc tới, vào năm Đường gia bị hại, Đường Dịch đã ở
hiện trường, Khiêm Nhân đứng bên cạnh Đường Dịch, hai viên đạn bắn ra
cùng lúc hướng về hai bố con bọn họ, kết quả Khiêm Nhân đã lựa chọn
không theo ý thức, ôm lấy Đường Dịch chắn trước mặt anh.
Kết cục chính là, bố anh chết, Đường Dịch sống.
Kỉ Dĩ Ninh suy nghĩ thật lâu, đến tột cùng có phải Đường Dịch có
nhiều lực mê hoặc hay không, mới có thể làm cho Khiêm Nhân lựa chọn
theo bản năng như vậy.
Mấy ngày nay, cô cũng thấy bộ dáng tức giận của Đường Dịch đối với
bọn họ.
Không gian yên tĩnh không tiếng động.
Đường Dịch ngồi dựa vào đầu giường, ném tập văn kiện trong tay
xuống, nó rơi xuống đất, phát ra âm thanh nặng nề bén nhọn. Anh không
nói câu nào, ngay cả một chút biểu tình cũng không thấy, khiến cho người
nhân viên đang đứng trong phòng anh báo cáo công việc kia lập tức ngậm
miệng, anh ta cúi đầu thừa nhận sai lầm, tuân theo anh như thế, một chút
cãi lại cũng không có.
Một người đàn ông không kiêng nể gì như vậy, thật sự là không có ai
dám chống lại anh sao.