ĐEN TRẮNG - Trang 247

Đường Kính không khách khí xua đi bàn tay đang vuốt ve áo sơmi

mình của Đường Dịch, ho một tiếng mắng:“Anh thần kinh……”

Đường Dịch cười cười, thu lại bàn tay trong không khí,“Nói đi, muốn

anh làm gì.”

Nhắc tới việc này, vẻ mặt Đường Kính lại bất đắc dĩ, lấy điện thoại di

động từ trong túi ra, quơ quơ trước mặt Đường Dịch.“Anh nghĩ là em muốn
sao?” Đường Kính hơi hơi thở dài:“Người của Giản gia muốn khủng bố
điện thoại của em.”

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Đường Dịch lập tức biến mất.

Đường Kính biết anh có tâm tình riêng, nhưng anh cũng không quản

được, bất đắc dĩ mở miệng:“Em và Giản gia có nhiều chuyện làm ăn với
nhau, vị tiểu thư kia của nhà họ lại cố tình không an phận làm danh môn
thục nữ, vì làm kiểm sát trưởng mà thiếu chút nữa đắc tội với toàn bộ người
ở Giản gia, bây giờ Giản gia mở miệng nhờ em giúp đỡ, em có thể không
để ý sao? Ngày hôm qua tra án đắc tội với chú Tam, quy của của chú Tam
anh biết đó, người nào không biết đúng mực trong phạm vi của mình sẽ giết
không tha, Giản Tiệp lại không biết cầu xin tha thứ, mặc kệ người khác lôi
đi, bị đánh cũng cứng rắn chịu đựng……”

Đường Dịch chỉ nghe, không đáp, trên mặt không có một chút biểu

tình nào, giống như chuyện này không có quan hệ gì với anh.

“Anh có biết không, Giản Tiệp cô ấy…… không phải người xấu,”

Đường Kính thản nhiên nói với anh:“Cô gái này có tức giận cũng chỉ để
cho vui thôi, thật giống như cô ấy luôn liều mạng kêu gào ‘Uống rượu uống
rượu’, tiếp theo lại lôi chai bia ra, sau đó thì sao, sau đó uống hai ngụm liền
hôn mê……”

Ồ, đây là Giản Tiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.