ĐEN TRẮNG - Trang 311

Ông nhẹ nhàng ôm cô, hạ xuống lời chúc phúc bên tai cô.

“Cám ơn cha,” Kỉ Dĩ Ninh nâng tay ôm cha xứ,“Con đã cảm thấy tốt

hơn nhiều rồi ạ.”

Ngay khi hai người đang chúc phúc tạm biệt ngoài nhà thờ, bỗng

nhiên, có những tiếng phanh trói tai từ xa truyền đến.

Hơn mười chiếc xe hơi màu đen bỗng nhiên xuất hiện, đèn xe chiếu

đến, ánh đèn chói mắt xuyên đến chỗ họ, khiến Kỉ Dĩ Ninh hoàn toàn
không mở được mắt.

Cha xứ đem Kỉ Dĩ Ninh bảo vệ ở sau người, sợ hãi mà cũng buồn bực.

Sau đó tất cả dừng lại, cửa xe mở ra, một đám người áo đen xuống xe,

đi thẳng về trước, không nói lời nào mà chỉ kéo cha xứ ra, trói tay sau lưng
liền lôi đi.

Cha xứ kêu lên:“Thượng Đế làm chứng! Các người không thể làm như

vậy!”

Kỉ Dĩ Ninh hoàn toàn không hiểu gì, vội vàng hét:“Này! Các người

làm cái gì vậy –”

Nhưng rất nhanh cô đã không thể nói được nữa.

Bởi vì cô nhìn thấy một người đàn ông vô cùng quen thuộc.

Đường Dịch bước xuống xe thể thao, đóng sầm cửa xe lại thật mạnh.

Trong gió đêm, cả người anh càng sắc bén lại càng lạnh thấu xương,

đường cong trên người đều là cứng rắn, không có nửa điểm mềm mại nào.

Anh đi về phía cô, từng bước một, mang theo một loại sát ý đuổi tận

giết tuyệt, hình ảnh đó khiến trái tim của Kỉ Dĩ Ninh đập thật nhanh, trực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.