ĐEN TRẮNG - Trang 378

“Ngày hôm qua em đã gọi anh thế nào thì hôm nay cũng phải gọi như

thế, về sau cũng không cho phép đổi.”

Anh tức giận.

Kỉ Dĩ Ninh đột nhiên phát hiện sự thật này, nhưng, anh tức giận cái gì

chứ?

Đường Dịch bỗng nhiên nâng tay xoa mặt cô, biểu tình diễm lệ:“……

Không nhớ rõ ngày hôm qua gọi anh thế nào sao?”

Thì ra anh vẫn nghĩ đến, Kỉ Dĩ Ninh là người rất hướng nội, không

biết chủ động, từ cách gọi tên cũng có thể nhận ra, ngay cả họ và tên cô đều
gọi lên, không biết làm nũng, không biết làm anh vui vẻ.

Tuy nhiên, vài phút trước anh mới phát hiện, cô không phải đều đối

đãi với mọi người như vậy.

Từ miệng cô vô thức gọi ra một cái tên, làm cho Đường Dịch lạnh

thấu xương. Thế mới biết được, thì ra, mặc kệ thời gian trôi qua bao lâu,
mặc kệ có cùng nhau hay không, chỉ cần Kỉ Dĩ Ninh nguyện ý, là có thể
thủy chung giữ lại những thói quen thân mật nhất dưới đáy lòng mình.

Đường Dịch bỗng nhiên kéo ra bàn tay chắn trước ngực của cô, một

động tác, khiến cho toàn bộ thân thể cô thẳng thắn thành khẩn trần trụi
trước mắt anh. Không nhìn đến biểu tình xấu hổ bối rối của cô, anh cúi đầu
cắn lên bộ ngực của cô, đầu lưỡi lướt qua cái đỉnh cao ngất, sau đó bỗng
nhiên động thân, đem toàn bộ mình chôn sâu trong cơ thể cô, ý muốn cô
phải trải qua tra tấn gấp đôi, cả thể xác và tinh thần.

“Như thế này sao, em muốn thế này?” Khuôn mặt diễm lệ của anh ở

ngay trước mắt cô, bức bách cô: “Tối hôm qua chúng ta như vậy, em gọi
anh thế nào mà bây giờ đã quên rồi sao?…… Nhưng đối với một người, Kỉ
Dĩ Ninh lại có thể nhớ rõ ràng như thế sao, phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.