ĐEN TRẮNG - Trang 415

Đường Dịch nhanh tay vén mái tóc dài của cô ra, cúi người xuống

nhìn cô. Dưới ánh đèn, bấy giờ anh mới thấy được cô đang giấu giếm điều
gì.

Cô gái đứng bên kia yếu ớt cất lời nói cho anh biết: “Bình thường Kỉ

tiểu thư cũng không đeo khuyên tai, vừa rồi lại đeo thử quá nhiều, cho nên
mới bị thương……”

Một câu, chỉ làm cho Đường Dịch cảm thấy trong lòng mình như bị

đâm một đao, tất cả đạo đức lý trí đều đã trở lại.

Nhớ tới biểu tình ẩn nhẫn của cô vừa rồi, không có một phản kháng

nào, bỗng nhiên Đường Dịch không thể nói câu gì, chỉ có thể cúi đầu hôn
cô, môi anh đặt trên môi cô đau lòng hối hận:“Vì sao không nói, vì sao cái
gì em cũng không nói……”

Kỉ Dĩ Ninh hạ ánh mắt, biểu tình thực bất đắc dĩ không có cách nào:

“Nói anh có thể nghe sao, nói có tác dụng gì chứ. Muốn làm không tốt, có
thể anh lại cho là em cố ý không nghe lời chọc anh tức giân……. Em chỉ
muốn, anh không tức giận thì tốt rồi, một chút cũng không đau. Nếu ngay
cả một chút đau đớn này mà cũng không thể chịu được thì năm đó những
người kia để cho em những chuyện đấy, em làm sao có khả năng chống đỡ
lại đây……”

Trong lòng Đường Dịch hung hăng căng thẳng, anh ôm chặt cô, quả

thực như là muốn đem cô nhập vào người mình, anh thấp giọng hỏi bên tai
cô:“Em so sánh anh với bọn đã làm em cửa nát nhà tan sao……?”

Kỉ Dĩ Ninh bị anh đè nén, bị bắt chôn ở trước ngực anh. Thật lâu sau,

Đường Dịch nghe thấy giọng nói đau xót của cô truyền ra.

“Những người đó, đã làm cho em từ nay về sau không có bố mẹ; Mà

anh, lại làm cho em từ nay về sau không có bạn bè……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.