ĐEN TRẮNG - Trang 465

qua rồi. Nhưng như vậy, cũng không có nghĩa là năng lực thừa nhận của cô
nhất định sẽ mạnh hơn người khác.

Cô cũng có giới hạn, khi không mang nổi cũng có thể sụp đổ.

Từ nhỏ cô đã có tính cách bị động, thẳng đến khi yêu thương Đường

Dịch, lần đầu tiên cô có ý tưởng muốn chiếm lấy một người đàn ông. Là cô
không tốt, đối với đoạn tình cảm này rất tự tin, anh nói ‘Anh cần em’, anh
nói ‘Em là một chi tiết cuối cùng trong câu chuyện cổ tích của đời anh’, cô
liền tin tưởng mà không chút nghi ngờ, ảo giác tin rằng bất luận mình làm
cái gì với anh, anh cũng không từ chối.

Cô đã không chuẩn bị tâm lý, bị anh từ chối, cô có thể sẽ thế nào đây.

Thẳng đến vừa rồi, sau khi giống như bị người ta đánh một cái tát, cô

mới biết được hành động hoang đường này tổn thương đến lòng tự tôn bao
nhiêu, tổn thương đến tình cảm như thế nào.

Đường Dịch ngồi bên mép giường, ôm cô lại gần mình, nâng tay lau

đi những giọt nước mắt của cô, lẳng lặng nhìn cô.

Cô không dám nhìn anh, giống như tất cả can đảm đều cạn kiệt ngay

từ giây phút anh từ chối cô. Cô nói đứt quãng được vài lời, có một loại dự
cảm về câu chuyện trong giấc mộng của cô, vĩnh viễn không bao giờ xảy
ra.

“Đường Dịch, có phải anh cảm thấy, em và những cô gái anh gặp được

trước đây, đều giống nhau? Muốn bám lấy anh không chịu buông…… Em
không phải như vậy, em chỉ muốn một đứa con, một đứa cũng đủ rồi. Em
biết anh luôn lảng tránh chuyện này, em biết anh không nghĩ muốn, nhưng
là…… Em vẫn chưa từ bỏ ý định, em nghĩ tạo ra một nhân chứng cho đoạn
tình cảm này giữa anh và em…… Thậm chí em còn nghĩ tới, nếu tương lai
anh không thương con cũng không sao, em sẽ nuôi dưỡng con thành người,
dạy con đọc sách viết chữ, dạy con những điều đúng……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.