- A… một ngôi sao nữ nho nhỏ mà thôi, anh cả cậu sẽ không quản
chuyện này đâu.
Thiệu Tố Oánh há miệng, lời muốn nói lại buồn bực nuốt về trong
bụng, bà nội nói rồi, người Chu gia không thể lan truyền lung tung chuyện
của Tô Căng Bắc, nếu người nhà biết cô truyền ra ngoài chắc chắn sẽ phạt
cô.
Thiệu Tố Oánh chỉ có thể nói qua loa:
- Dù sao là không được, anh cả mình… anh cả mình không thích mình
tham gia loại chuyện này.
- Vậy cũng được, chuyện tìm phóng viên để mình làm là được, cậu cứ
xem đi, mình chắc chắn sẽ giúp cậu trừng trị cô ta.
Thiệu Tố Oánh gật đầu lấy lệ:
- Tùy cậu, đến lúc đó báo mình một tiếng là được.
- Không thành vấn đề.
Chuyện Thiệu Tố Oánh đã đến hồi kết, không biết có phải vì Tô Căng
Bắc trắng trợn không sợ “quyền quý” hay không, người trong đoàn phim
thầm khen cô rất ngầu. Có lần cô đi vệ sinh, nghe bên ngoài nhân viên đang
bàn tán về cô, lúc cô đi ra, họ sững sờ nhưng sau đó lại mang vẻ mặt bái
phục đến chào hỏi cô…
Tô Căng Bắc đương nhiên không thể nói cho các cô ấy biết là cô giáo
huấn Thiệu Tố Oánh không hề có mảy may áp lực nào, “quyền quý” gì chứ,
chẳng qua là nhỏ em chồng trong nhà không nghe lời mà thôi.
Dạo này Cao Tử Đồng cũng yên tĩnh rất nhiều, đại khái là mấy ngày
nay chuyện quay phim tương đối nặng, căn bản không có thời gian để công