ĐẸP TRAI LÀ SỐ 1 - Trang 504

Hai tay Tô Căng Bắc ôm lấy hông anh, chỉ cảm nhận được hơi thở của

anh khiến cô lạc lối, ấm áp, mềm mại, như một tấm lưới kéo tới từ bốn
phương tám hướng, cô trốn không được, chỉ có thể đắm chìm. Hồi lâu, cô
mơ màng mở mắt ra, đôi mắt người trước mặt khẽ nhắm, hàng mi nhỏ dài
từng chiếc rõ ràng, còn dài hơn cả mi cô. Anh mặc áo bác sĩ, Tô Căng Bắc
hoảng hốt nghĩ, đây phải chăng là, sức hấp dẫn của đồng phục?

- Tô Căng Bắc.

Anh kéo khoảng cách ra, con ngươi hơi mờ ám, giọng khàn khàn:

- Đây tính là thưởng nhỉ.

Cô nhướng mày, lau vệt son đỏ trên môi anh.

- Xem như anh biểu hiện không tệ.

Chu Thời Uẩn cong môi cười:

- Được rồi, ngoan ngoãn đợi đi, anh còn bận công việc, em nghỉ ngơi

trước nhé.

Tô Căng Bắc gật đầu:

- Vậy anh đừng đuổi em đi, em đã thoái thác công việc rồi, về cũng

chẳng có việc để làm.

Chu Thời Uẩn đưa tay mở cửa, trước khi ra mới nhàn nhạt nói:

- Ừ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.