ĐẸP VÀ BUỒN - Trang 134

Otoko mắt nhìn xuống hỏi tiếp:
«Em không đi gặp anh ấy có được không? Cô muốn em đừng đi. Em, làm
ơn ở nhà cho cô.»
«Tại sao lại không gặp hở cô. Chuyện này ăn nhằm gì đến cô?»
«Tất nhiên là có.»
«Nhưng cô có biết anh ấy là ai đâu.»
«Em đã ngủ một đêm với ông bố, bây giờ lại đi hẹn hò với anh con trai. Coi
sao được?»
Otoko không nhắc nổi tên hai người đàn ông. Keiko nói:
«Ông Oki là nhân tình cũ của cô, em đồng ý. Nhưng anh Taichiro, cô chưa
bao giờ gặp mặt. Anh ấy không có liên hệ gì với cô. Anh ta chỉ là con trai
ông Oki. Cũng không phải là con cô nữa.»
Lời nói phũ phàng làm Otoko tổn thương. Nàng nhớ lại vợ Oki đã sanh đứa
con gái không lâu sau khi chính đứa con gái thiếu tháng của nàng qua đời.
Otoko nói:
«Keiko, em quyến rũ anh ta phải không?»
«Chính anh ấy viết cho em trước, báo giờ giấc máy bay tới...»
«Em thân với anh ta đến suồng sã như vậy sao?»
«Em không thích lối dùng chữ của cô.»
«Em còn muốn cô nói thế nào? Rằng em với anh ấy có gian díu với nhau?»
Otoko lấy cườm tay chùi mồ hôi trán. Nàng nói:
«Em là một con người đáng sợ.»
Ánh mắt Keiko lóe lên, bí hiểm. Cô gái nói:
«Otoko, em thù ghét đàn ông.»
«Keiko, đừng có đi. Cô xin em. Nếu em nhất định đi, thì đừng có về lại nhà
này nữa.»
«Cô!» Keiko nói, dơm dớm nước mắt.
«Em định làm gì Taichiro?»
Otoko lần đầu tiên gọi đến tên con trai người yêu cũ. Hai bàn tay nàng run
rẽ trên đùi. Keiko đứng dậy. Cô gái nói:
«Em đi đây.»
«Cô xin em đừng đi.»

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.