ĐẸP VÀ BUỒN - Trang 158

Keiko phóng mình xuống hồ làm bọt và nước văng lên tứ tung.
Bơi xong, Keiko thuê tầu máy và rủ Taichiro lái ra hồ chơi.
«Tối rồi. Để mai đi,» anh nói.
Mắt cô gái sáng lên:
«Vậy là anh ở thêm ngày mai? Anh ở thêm ngày mai thật à anh? Vậy là anh
ở lại với em. Ô ngày mai, nhưng em cũng không biết nữa...»
Cô gái lại nói:
«Dù sao anh hẵng giữ lời hứa hôm nay với em. Chúng mình chỉ lái tầu một
tí rồi về liền. Em muốn được ra ngoài nước với anh. Em muốn chúng ta
vượt lên số mệnh và trôi với nhau trên sóng. Ngày mai bao giờ cũng chạy
trốn chúng ta. Đi với em hôm nay đi.»
Kéo tay anh, cô nói tiếp:
«Anh coi kìa, còn vô số tầu ngoài hồ.»
*
Ba giờ sau Uena Otoko nghe trên đài tin tai nạn tầu máy trên hồ Biwa.
Nàng vội vã lấy xe đến. Đài cho hay một chiếc thuyền buồm vớt được cô
gái tên là Keiko. Khi Otoko tới Khách Sạn Hồ Biwa, thì Keiko đang nằm
trên giường. Bước vào phòng, Otoko hỏi người hầu Keiko đã tỉnh chưa.
«Cô ấy vừa được chích thuốc an thần.»
«Vậy là không can gì phải không?»
«Bác sĩ nói không có gì đáng lo. Khi vớt lên, cô ấy trông như chết rồi,
nhưng làm hô hấp nhân tạo thì sống lại. Cô vật vã, gọi tên người đàn ông
cùng đi tầu với mình.»
«Anh ấy có làm sao không?»
«Mọi người hết sức tìm mà vẫn chưa vớt được.»
Otoko lập cập hỏi lại:
«Vẫn chưa kiếm được sao?»
Cô sang phòng ngoài nhìn ra hồ. Xa tít bên trái, đèn pha tầu máy vẽ những
vòng sáng trong đêm.
Người hầu nói:
«Không phải chỉ có tầu của khách sạn, mà tất cả tầu ở đây đều đổ ra tìm
nạn nhân. Có cả tầu cảnh sát nữa. Người ta đốt củi đống ven bờ hồ. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.