ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 1133

Chờmộtlúc lâukhôngthấy Chung Thần trả lời, chỉ thấy cậuđangmím

môi,mộtphút sau, cậu quay màn hình máy tính hướng về phía ống kính.

trênmàn hình viết: “Tôi hơi căng thẳng, màđãcăng thẳngthìsẽbịnóilắp,

tôikhôngnóicó đượckhông?” Chung Thần ngượng ngùng đỏ mặt, cúi thấp
đầu.

anhquay phim gật đầu, phóng viên cũng lập tức trả lời: “Được được

được, thiên tài thườngkhônggiống người bình thường mà.”

Phóng viên cảm thấy Chung Thần quá đángyêu, lòng vui như hoa

nở,nói: “Nghenóicậu thi đỗ vào Thanh Hoa khi mới 15 tuổi, là thủ khoa của
thành phố Bắc Kinh đúngkhông?”

Chung Thần gõ bàn phím,trênmàn hình lạihiệnlên chữ: “Vâng ạ.”

mộtdòng phụ đề “Đángyêuquá!” được chèn vào đoạn này.

Phóng viên lại bắt đầu ngợi ca: “Khi ấy cậu còn quánhỏ, vì lý do gì mà

lại quyết định gia nhập vào Weiyan?”

Mấy lời này nhưmộtmồi lửa châm vào thùng thuốc nổ, Chung Thần

mới vừa rồi còn ngượng ngùng rụt rèthìbây giờđãlại phẫn nộ vỗ bàn:
“Tôikhôngnhỏ!khôngnhỏ!!!khôngđượcnóitôinhỏ!!!”

Phóng viên: “…khôngthểnóichuyện tiếp được nữa.”

Sau ba lần liên tiếp chịu nhục, máy quay chuyển đến phòng làm việc

của giám đốc kỹ thuật.

Trần Tu Tề ngồi sau chiếc bàn dài màu trắng, tư thế ngồi rất nghiêm

túc, góc mặt nghiêng được ánh nắng chiếu vào, cơ thểanhvô cùng cường
tráng, ăn mặc gọn gàng, chiếc áo sơ mi tôn lên độ rộng của bờ vai, tác
phong đứng đắn, gương mặt góc cạnh,thậtsựlà vô cùnganhtuấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.