ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 1188

Mà theo như lời ông vừanóithìchính là – “Bốđã50 tuổi, có lẽmộtngày

nào đó trong tương lai, bốsẽphải rời xa hai con”.

Chu Tự Hằng tiến lên ôm lấy bốđangđitới, hứa với bố: “Con và Tiểu

Nguyệt Lượngsẽsớm sinh cho bốmộtđứa cháu trai.”

Chu Xungkhôngcòn đa sầu đa cảm nữa, nghe con trainóithìbật cười ha

hả.

Quay đầu nhìn lại những tháng ngày xưa cũ chắc hẳn luôn là chủ đề

muôn thuở của các bậc cha mẹ trong tiệc cưới của con, Minh Đại Xuyên
cầm lấy cái mic trong tiếng cười của Chu Xung, đứngtrênsân khấu tiếp tục
chủ đề này.

Khác với ngôn từ đơn giản nhưng chất chứa tình cảm của Chu Xung,

Minh Đại Xuyên lại lựa chọnmộtcách khác.

Ông giơ tay ra hiệu, ánh đèn trong hội trường lập tức được tắt hết, chỉ

còn ánh nến lung linh, ở sát sân khấu, màn chiếu to rộng được kéo xuống,
hình ảnh cũng nhanh chóng được phát ra.

Tiếng nhạc đột nhiên thay đổi, từmộtbản giao hưởng quen thuộc

chuyển thànhmộtca khúcđãđược cải biên lại – “Đều tại vầng trăng gây
họa”,khôngcòn là giai điệu rock sôi động, mà êm dịu như gió xuân.

Theo tiếng nhạc, hình ảnhtrênmàn chiếu từ từhiệnlên.

“Năm 1997,mộtthỏi son.”

trênmàn hình xuấthiệnmộtdòng chữ ngắn gọn, trong hình làmộtthỏi

son hồng được cất trongmộtcái hộpnhỏ,đãkhôngcòn giữ được màu sắc ban
đầu, tiếp theo là hình ảnh hai bức tượng đất sét với những đường vân loang
lổ, khó khăn lắm mới nhìn ra cặp tượng đất này làmộtnammộtnữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.