ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 213

“Hi vọng duy nhất của bố chính là con trai bố phải họcthậtgiỏi, vậy

mà…” Chu Tự Hằng bịhắnlay mạnh người, dường như phải gào lênnói:
“Vậy mà con lại nộp giấy trắng! Nộp giấy trắng! Con làm vậythìhại đến ai,
chỉ tự hại chính bản thân mình thôi! Học tiểu học xong là muốn bỏ học
phảikhông? Được, vậy con cứ giống như bố năm ấyđi, vào trong núi đào
đất tìm thức ăn, lội sông bắt từng con cá, đến công trường vác gạch tự nuôi
sống bản thânđi! Connóibốkhôngthèm quan tâm đến con ư? Bố có chỗ
nàokhôngquan tâm đến con chứ? Bố nuôi con khôn lớn, dứt ruột dứt gan vì
con, dành cho con những thứ tốt đẹp nhấttrênđời, có cái gì tốt cũng đều giữ
lại cho con hết!”

nóixong,hắnkhôngchịu đựng nổi nữa, hai chân quỳ rạp xuống đất, nắm

chặt bả vai Chu Tự Hằng, hai mắt đỏ hoe nhìn con, khàn giọngnói: “Chu
Xung tôi vất vả nuôi con khôn lớn, vậy mà cuối cùng nó lạikhônghiểu
chuyện như thế này đây!”

“Vậy cứ coi như ôngkhôngcó đứa con trai nàyđi!” Chu Tự Hằng nhìn

thẳng vào bố, mọi tâm tư chất chứa trong hai tháng nay đều bộc lộ ra hết,
“Ông có tình nhân bên ngoài sẵn sàng ở bên ông mỗi tối đó, ôngđitìm
người tađi! Để người ta sinh cho ôngmộtđứa con trai ngoan ngoãn khác, rồi
ông có thể cho đứa con trai ấy học ở những trường tốt nhất, còn tôi chỉ
làmộtđứa hư hỏng, ông nên vứt bỏ tôiđi, rồimộtlần nữa nuôi dạymộtđứa
con trai khác!”

Chu Tự Hằngnóixong liền cắn chặt môi, gần như sắp bật ra máu, có

đau đớn như vậy mới khiến cậukhôngthể chảy nước mắt, cứ thế mở to mắt
nhìn Chu Xung.

Chu Xung tức giận giơ tay lênthậtcao, nhưng thấysựtức

giậnđanghiệnrõtrênđôi mắt của con trai,hắnlạikhôngnỡ xuống tay, cuối
cùng bất lực buông thõng tay xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.