ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 322

Chu Tự Hằng bĩu môi chỉ ra chỗ bến tàu, “Lúc thuyền của người ta về

đích, nó kích động quá nhảy cẫng lên, bị hụt chân ngã xuống sông, hay rồi,
ngườithìnặng hơn trăm cân, rơi xuống mà tí làm cho thuyền của người ta bị
lật.”

“Cuối cùng ông đây phải lôi nó lên, mẹ kiếp, ăn gì mà lắm thế, kéo

được nó lên bờ màanhcũng mệt muốn chết rồi.” Chu Tự Hằng hời hợtnói,
Minh Nguyệt biết cứumộtngười bị rơi xuống nướckhônghề dễ dàng, huống
hồ Bạch Dương lại quá nặng, hôm đó khi về nhà Chu Tự Hằng chẳng còn
chút sức lực nào, Chu Xung nhìn thấy mà sợ đến mức mặt trắng bệch.

Chuyện Bạch Dương bị rơi xuống sông Chu Tự Hằngđãkể với Minh

Nguyệt hơn chục lần rồi, nhưng lần nào Minh Nguyệt cũng nghe rất chăm
chú, hai mắt mở to nhìn Chu Tự Hằng.

Mạnh Bồng Bồng cũng phải trêu ghẹocôbạn: “Chỉ có cậu là

luônkhôngcảm thấy phiền chán thôi.”

Minh Nguyệt lè lưỡi làm mặt quỷ với Mạnh Bồng Bồng, cười hì hì

ứng phó.Minh Nguyệtkhônghề thấy mấtđisựthú vị với những câu chuyện
của Chu Tự Hằng, đó làmộtphần cuộc sống của cậu, mỗimộtkhi kể chuyện,
ánh mắt và cử chỉ của cậusẽcómộtchút biến hóa.Minh Nguyệt thích nghe
Chu Tự Hằngnóilắm, chỉ sợ có nghe đến trăm ngàn lần cũngkhôngthấy
chán.

Chu Tự Hằng ghét bỏ trách móc,nói: “Đúng là phụ lòng bố nóđãđặt

cho nó cái tên Bạch Dương hay như vậy,nóithậtthìcục trưởng Bạch
cũngkhôngbiết cách đặt tên, y như Chu Xung.”

“Saoanhlạinóichú Xungkhôngbiết đặt tên chứ?côNgữ Văn còn

từngnóilà tên củaanhrất thú vị mà.” Minh Nguyệt vui vẻnói, “Dã độ vô
nhân chu tự hoành.”(Chiếc đò quạnh vắng tự quay ngang), rất có ý thơ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.