ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 56

chu”.

Nhưng Chu tiểu thiếu gia rất thích.

Cậu bé cảm thấy mình phải rộng lượng với vợ một chút, em ấy gọi thế

nào cũng không sao, chỉ cần mình hiểu là được.

Chu Tự Hằng thích đi khoe khoang lắm, cứ dắt Minh Nguyệt dạo chơi

trong vườn hoa của khu nhà, gặp ai cũng nói: “Vợ con biết gọi con rồi,
người đầu tiên em ấy gọi là con đó nha!” Sau đó cậu bé lại ra vẻ như người
lớn nói với Minh Nguyệt: “Tiểu Nguyệt Lượng thông minh nhất nhỉ? Em
gọi tiểu ca ca đi nào!”

Minh Nguyệt nghe lời gọi tiểu ca ca.

Cái đuôi nhỏ của Chu Tự Hằng muốn vểnh lên trời luôn rồi, cậu bé

cầm hai tay Minh Nguyệt, trân trọng khen ngợi: “Em đúng là cô vợ nhỏ
đáng yêu và thông minh nhất anh từng thấy.” (Editor: =_=!)

Cậu nhóc mới gặp được mấy bé gái chứ? Không hiểu học ở đâu được

câu đó không biết? Đúng là gạt người mà.

Mọi người nghe vậy thì cười ầm lên, lại nhớ chỉ mới gần đây thôi, Chu

tiểu thiếu gia còn giận dỗi nói “Sao em lại ngốc thế chứ? Mãi mà chưa nói
được.”

Minh Nguyệt nghe ra được sự khen ngợi trong ngữ điệu của Chu Tự

Hằng, liền chập chững đi tới hôn lên mặt anh trai, ngọt ngào gọi: “Tiểu chu
chu.”

Chu Tự Hằng khoái chí ưỡn bụng, khom lưng cụng đầu vào em: “Em

ngoan quá!” Giọng điệu của cậu bé là học từ Chu Xung, tuy tuổi còn nhỏ
nên không thể hiện được giống hoàn toàn, nhưng sự kiêu ngạo được biểu lộ
ra thì không thể nghi ngờ gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.