ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 622

Thậm chí cậu còn chủ động hỏi thầy Vật Lý những vấn đề mà

mìnhkhônghiểu, chủ độngđihẳn lên bàn giáo viên để nghe chorõhơn.

Chu Tự Hằng,mộtngườiđãtừng rất ngông cuồng, lúc nào cũng quái

đản, thờ ơ lạnh nhạt với mọi thứ, lúc lại cợt nhả huýt sáo, như thể tất cả
những ngọn núi cao đều bị cậu giẫm nát dưới chân vậy, vô cùng kiêu ngạo.

Mà giờ đây, cậuđãbiết cúi đầu thừa nhận khuyết điểm,nóivới Minh

Nguyệt “Bài nàyanhcũng làm sai.”

Cảm giác như cómộtcơn mưa xuân tưới mát vào thế giới của Chu Tự

Hằng, làm cho hoa nở chim bay, vạn vật hồi sinh, mọi điều đều trở nên tốt
đẹp hơn.

Minh Nguyệt phải mấtmộtlúc lâu mới hoàn hồn.

Chu Tự Hằng tiếp tục xem lại bài thi Ngữ Văn, trước mặt còn mở sẵn

quyển sách Văn rồi.

[Ánh nắng chiềuthậtlà đẹp, Vương Bộtđãmiêu tả rất xuất sắc.] Câu

cảm nhận của cậu trở thành trò cười cho cả lớp, nhưng cậukhônghề thấy
giận, rất nghiêm túc mở sách ngồi tham khảo đáp án chuẩn.

Thầy Vũ dạy Vănkhônghề biết rằng, số điểm 77 lần này có ý nghĩa

như thế nào đối với Chu Tự Hằng.

Ở lần thi tháng trước, điểm Văn của cậu còn chưa được nổi 60 điểm,

bài duy nhất mà cậu làm được là ở phần đề tự chọn, còn lần này, Chu Tự
Hằngđãlàm hết sức có thể, viếtmộtbài văn đủ 800 chữkhônghơnkhôngkém.

“anhđanghọc thuộc lòng à?” Minh Nguyệt chọcnhẹvào tay cậu.

Chu Tự Hằng cười gật đầu: “anhđanghọc bài ‘Đoản ca hành’.” (*)

Cậukhônggiỏi môn Văn lắm,khôngthể phân tích cảm thụ được, nhưng nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.