Thêm chữ vào khiến cho bức tranh trở nên có ý nghĩa hơn.
mộtchữ I này cảm giác vừa ngọt ngào lại vừaẩný sâu xa, hay hơn là
ghirõchữ “I love you”.
Bạch Dương cảm thấy ghen tị nên quay đầuđikhôngmuốn nhìn nữa, lại
đúng lúc đối diện với gương mặt nghiêng của Mạnh Bồng Bồng.
Mặc dù còn lâu mới nhập học, nhưng Mạnh Bồng Bồngđãhọc trước
chương trình Toán ở đại học, nhìn các công thức viếttrêngiấy nhápthìđủ
biết là công lực củacôbạn nàyđãrất thâm hậu rồi.Mạnh Bồng Bồng
làmộtcon mọt sách học giỏi chân chính, Bạch Dươngkhôngbiết vì sao
màcôbé lại đồng ý lời mờiđidu lịch lần này.
Học ở nhàrõràng là thoải mái hơn ởtrêntàu hỏa mà, nhưng lý do vì
saothìBạch Dươngkhôngdám hỏi.
Bạch Dương rón rén dịch sát lại gần, yên lặng nhìn Mạnh Bồng Bồng
ngồi giải đề Toán, cậu chỉ mới nhìnmộtlát thôi là Mạnh Bồng Bồng liền
dừng bút, mím môi rồi hỏi: “Cậu nhìn có hiểu gìkhông?”
Tất nhiên là Bạch Dươngkhônghiểu gì, cậu nghiêm túc lắc đầu, lại
nghĩ việc Mạnh Bồng Bồngnóichuyện với cậu chính làđangtạo cơ hội cho
cậu, cho nên cậu lập tức bổ sung: “Cậu dạy mình đượckhông?”
Chuyện dạy kèm cho Bạch Dươngđãkhôngphải ngàymộtngày hai, nên
Mạnh Bồng Bồng gật đầu đồng ý luôn, hơn nữa cònthậtsựkiên nhẫn giảng
giải cho cậu.
Sau khi nghemộtlúc, Bạch Dương thànhthậtkhai báo: “Mấy cái này
mình nghekhônghiểu.” Cậu chưa từng tiếp xúc qua mấy bài toán ở đại học.
Nhưng cậukhôngmuốn Mạnh Bồng Bồng chê cười mình, cho nên lại
chỉ vàomộtbài hàm số ở trang tiếp theo,nói: “Cái nàythìmình biết, nó là đồ