Về phần tại sao cậu lại nhìn, hơn nữa còn nhìn rất chăm chú, nguyên
nhânkhôngcầnnóicũng biết.
Tay Minh Nguyệt bị Chu Tự Hằng nắm rất chặt, mười ngón tay đan
vào nhau,côcúi thấp đầu, hơi chần chừ nhưng vẫn can đảm hỏi:
“Vậyanhnghĩ sao?”
“anhnghĩ…” Chu Tự Hằng ghé sát vàocô, hỏi: “Có thể chứ?”
Trong rạp rất tối, nhưng ánh mắt của cậu lại sáng rực, có thể nhìn ra
được là cậuđangrất mong đợi.
Tuy tâm trạng vô cùng nóng lòng và hồi hộp, nhưng cậu vẫn kiên nhẫn
đợi câu trả lời từ Minh Nguyệt.
“thậtrathìem cũng muốn.” Minh Nguyệt giữ chặt cổ Chu Tự Hằng,
ngẩng đầu hôn cậumộtcái.
---
thìra cậu Tiết làđicửa sau vào, có thểnóicậu ấy chính là tương lai của
Chu Chu nếu như Chu Chukhôngtỉnh ngộ sớmNhưng thay đổi bây giờ liệu
có còn quá muộn với Tiết Nguyên Câukhôngnhỉ
Ôi bé Nguyệt, lâu rồikhônggặp, bé vẫn bạo dạn như ngày nào))