ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 97

cậu bé cả.

Minh Nguyệt bị Chu Tự Hằng dọa cho sợ chết khiếp, cô bé rụt cổ lại,

dùng đôi mắt ngây thơ vô tội nhìn cậu nói: “Nhưng tóc em đang đẹp mà.”

Thật sự rất đẹp luôn ý! Dì giúp việc chải đầu công chúa cho mình, còn

đeo vương miện nhỏ nữa, xinh lắm nha.

Chu Tự Hằng bị ánh mắt của cô bé làm cho mềm lòng, lập tức quay

đầu đi không nhìn nữa, cứng rắn nói: “Không được! Chính em đã nói là sẽ
để anh buộc tóc cho rồi, mà anh cũng đã hứa là sẽ chăm sóc em thật tốt, sao
em lại không tin anh?”

Nói xong, cậu tự cảm thấy rất ấm ức, môi bĩu ra cong tớn.

Minh Nguyệt nhìn mái tóc luôn không chịu nghe lời của Chu Tự

Hằng, biết là Chu Tự Hằng sẽ không buộc được tóc đẹp cho mình đâu,
nhưng nghe cậu nói xong thì cô bé lại tự thấy mình đã sai rồi, suy nghĩ hồi
lâu rồi gật đầu đáp: “Thôi được rồi, để em tháo ra.”

Cô bé lại nhắc Chu Tự Hằng: “Chu Chu ca ca, anh có thể làm được

đúng cái đầu như thế này không?”

Chu Tự Hằng liếc nhìn một cái, mạnh dạn gật đầu.

Minh Nguyệt hơi buồn, luyến tiếc gỡ mái tóc công chúa ra.

Chu Tự Hằng thấy cô bé lề mề thì lên tiếng thúc giục: “Nhanh lên

nhanh lên!” Sau đó còn gỡ cái vương miện nhỏ trên đầu cô bé xuống.

Chiếc vương miện lấp lánh xinh xắn, Chu Tự Hằng nhìn mà thầm

nghĩ, thứ gì của Minh Nguyệt cũng thật đẹp.

Tóc của Minh Nguyệt rất dài, lúc xõa ra dài đến tận eo luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.