ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 977

Sau khi vào đại học, Tiết Nguyên Câu cònkhôngngủ quentrênchiếc

giường phản cứng, thế mà bây giờ lại có thể quét dọn sạchsẽtừtrênxuống
dưới phòng ốcmộtlần, là người giúp đỡ tích cực nhất cho việc sửa sang
phòng thành phòng làm việc, quần quật suốt cảmộtbuổi sáng.

Ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào mái tóc đen của Tiết Nguyên Câu.

Độ dài của tóc vừa phải, lỗ khuyênđãtịt, cậu ta mặcmộtchiếc quần jean

rách cùng với chiếc áo phông trắng và áo sơ mi kẻ caro bên ngoài, đeo kính
đen vàđigiày thể thao, là phong cách đại trà của sinh viên đại học.

Chu Tự Hằng bỗng nhiên nghĩ rằng có thể Tiết Nguyên Câuđãrất lâu

rồikhôngyêuđương, mấy lời cậu ta haynóivề congáichắc chỉ là cho vui thôi.

Cuộc sống của cậu ta giống như thể từ xa hoa trụy lạc biến thành mộc

mạc giản dị, mặc dù thành tích học tập vẫnkhôngcó tiến bộ, nhưng môn học
nào cũng đủ điểm để qua, đối với Tiết Nguyên Câu mànóithìnhư vậyđãlà
quá giỏi rồi.

Tựa như ngày xuân đến, vạn vật hồi sinh, cỏ cây xanh tốt, Tiết

Nguyên Câu nhưmộtgốc câyđangtừ từ lớn dần, tự cắt bỏđinhững cành lá
nghiêng lệch, mạnh mẽ vươn thẳng tới bầu trời.

Chu Tự Hằng bỗng xuất thần.

Tiết Nguyên Câu chủ động gọi: “Hằng ca…”

“Gì?” Chu Tự Hằng hỏi.

Tiết Nguyên Câu vịn tay vào thang, dáng vẻ do dự, trong lòng có rất

nhiều lời muốnnóinhưng vì quá căng thẳng nênkhôngtài nào mở miệng
được,mộtlúc lâu sau cậu ta mới lựa lờinói: “À…Hằng ca, nhómanhđãxin
xong giấy phép ICP chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.