ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 996

Giọng củacôrấtnhẹnhàng, thậm chí còn có phần cao hứng,

nghekhôngramộtchút bi thương nào.

Chu Tự Hằng dừng bước.

Xuyên qua đám lá cây rậm rạp, cậu thấy Minh Nguyệtđãđứng dậy,

gương mặt tươi cườinóichuyện điện thoại.

Chu Tự Hằng yên lặng nhìncô, khàn giọng đáp: “Ừ.”

Tiếngnóicủa cậu hòa cùng với tiếng ve truyền vào trong điện thoại,

cảm giác rất bình yên, hốc mắt Minh Nguyệt lại bắt đầu thấy cay cay.

côgiơ điện thoại ra xamộtchút, hít vào thở ra vài cái, còn dùng tay để

quạt gió, sau khi bình tĩnh lại,côlại cố gắng tỏ ra vui vẻ,nói: “Vậy em
chờanhở đâuthìđược?”

khôngcần chờ đâu.

anhở đây này.

Nhưng Chu Tự Hằng biết là Minh Nguyệtsẽkhônghi vọng cậu ở đây,

cũngkhônghi vọng cậusẽbiết được chuyệnkhôngvui mới phát sinh ở phòng
làm việc.

Cho nên cậu thuận theo suy nghĩ củacô,nóidối: “20 phút

nữaanhsẽđứng ở cổng trường em, emđimua kem nho ăn cho mátđi, rồi
đứng dưới bóng cây chờanhnhé.”

Minh Nguyệt lén lau nước mắt,nói: “Bình thườnganhkhôngcho em ăn

kem mà?” Vào mùa hècôthích nhất là ăn kem vị nho, nhưng Chu Tự
Hằngkhôngcho phépcôăn nhiều.

Chu Tự Hằng rất muốn chạy tới lau nước mắt chocô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.