DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 15

thềm, trò chuyện với cô bé khoảng năm phút. Cô bé cũng ngồi xuống và
không ngừng nhún nhảy. Họ cùng phá lên cười. Cô bé tựa người vào hắn.
Hắn vuốt tóc cô bé. Sau đó, cô bé mỉm cười và chìa một bàn tay ra rồi gục
đầu áp vào người gã mục sư. Cha Donovan vỗ về cô bé, đứng dậy, rồi hôn
tạm biệt. Người nữ tu bé bỏng bật cười và nói gì đó với Cha Donovan. Hắn
cũng nói lại gì đó.

Rồi sau đó, hắn bắt đầu bước về phía chiếc xe của mình. Cuối cùng,

tôi cũng thu mình lại để tấn công và...

Chưa đến lúc. Một chiếc xe tải nhỏ của dịch vụ lao công đỗ cách cửa

tòa nhà bốn mét rưỡi. Khi Cha Donovan đi ngang qua nó, cánh cửa bên
sườn xe trượt mở ra. Một người đàn ông ló ra ngoài, miệng ngậm một điếu
thuốc lá đang hút dở, lên tiếng chào gã mục sư, còn hắn tựa người lên thành
chiếc xe và trò chuyện với người đàn ông kia.

May mắn. Lại là may mắn. May mắn luôn hiện hữu trong những

“đêm như thế này”. Tôi không hề trông thấy người đàn ông đó, thậm chí
cũng không ngờ anh ta có mặt ở đó. Nhưng hẳn anh ta đã nhìn thấy tôi. Nếu
không nhờ “may mắn”.

Tôi hít một hơi thật sâu. Rồi thở ra từ từ, đều đặn, lạnh như băng. Chỉ

là một chi tiết nhỏ. Tôi đã không quên mất bất cứ chi tiết nào khác. Tôi đã
chuẩn bị tất cả rất chu đáo, tất cả đúng như cũ, tất cả theo đúng cách cần
phải làm. Sẽ ổn thôi.

Bây giờ.

Cha Donovan lại tiếp tục bước về phía chiếc xe của hắn. Hắn quay lại

phía sau một lần, lên tiếng gọi ai đó. Người lao công vẫy tay từ trên ngưỡng
cửa trại trẻ mồ côi, sau đó ném điếu thuốc lá của anh ta đi và biến mất vào
bên trong tòa nhà. Biến mất.

May mắn. Lại là may mắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.