DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 188

Chương 17

Tôi đã làm. Đã lâu lắm rồi, nhưng ký ức vẫn còn sống động trong tôi.

Tất nhiên, tôi vẫn còn giữ giọt máu khô đầu tiên đó trên phiến kính dành
cho nó. Đó là lần đầu tiên và tôi có thể hình dung lại ký ức đó bất cứ lúc
nào bằng cách lấy phiến kính nho nhỏ đó ra và ngắm nhìn. Tôi vẫn hay làm
thế. Hôm ấy là một ngày rất đặc biệt với Dexter. Y tá cuối cùng trở thành
Bạn chơi đầu tiên, cô ta đã mở ra thật nhiều cánh cửa tuyệt vời cho tôi. Tôi
đã học được rất nhiều, tìm ra vô vàn điều mới.

Nhưng tại sao lúc này tôi lại nhớ tới Y tá cuối cùng? Tại sao toàn bộ

chuỗi sự kiện này dường như đang ném tôi trở lại qua thời gian? Tôi không
thể cho phép bản thân có một ký ức dịu dàng về chiếc quần dài đầu tiên của
mình. Tôi cần bùng nổ thành hành động, đưa ra những quyết định lớn lao,
bắt đầu những chiến tích quan trọng, thay vì ngớ ngẩn lang thang theo con
đường mòn của ký ức, đắm mình trong những kỷ niệm ngọt ngào về phiến
kính đựng giọt máu đầu tiên của mình.

Giò đây khi nghĩ lại, tôi chợt nhận ra đó là thứ tôi chưa kịp thu thập

từ Jaworski. Đó là một chi tiết nhỏ xíu, vặt vãnh đến mức lố bịch khiến cho
những con người ưa hành động mạnh mẽ biến thành những kẻ rối loạn thần
kinh luôn bứt rứt, than thở. Tôi cần phiến kính đó. Không có nó, cái chết
của Jaworski trở thành vô nghĩa. Toàn bộ câu chuyện ngớ ngẩn này giờ đây
còn tồi tệ hơn cả một sự rồ dại ngu ngốc bột phát. Nó chưa hoàn tất. Tôi
chưa có phiến kính.

Tôi lắc đầu, cố gắng điên cuồng để kết nối hai tế bào thần kinh vào

cùng một synapse

[38]

. Tôi nửa muốn nhảy xuống chiếc xuồng của mình để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.