DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 196

“Cẩn thận đấy,” LaGuerta nói. “Sớm muộn gì một trong số họ sẽ bám

dính lấy anh đấy.” Tôi không rõ cô ta có ý ám chỉ điều gì, nhưng đó quả là
một hình ảnh thật bất an.

“Tôi chắc là cô đúng,” tôi đáp lại. “Cho tới lúc đó, carpe diem

[40]

.”

“Cái gì?”

“Đó là tiếng Latin,” tôi trả lời. “Có nghĩa là phàn nàn vào ban ngày.”

“Anh đã tìm hiểu được gì về vụ tối qua?” cô ta đột ngột hỏi.

Tôi giơ cặp hồ sơ lên. “Tôi vừa xem qua nó,” tôi trả lời.

“Không phải là một,” cô ta nói, cau mày. “Cho dù đám phóng viên

thối tha có nói gì đi nữa. McHale có tội. Hắn đã thú tội. Vụ này không cùng
thủ phạm.”

“Tôi đoán có vẻ như là một trùng hợp ngẫu nhiên,” tôi nói. “Hai gã

sát nhân tàn bạo vào cùng thời điểm.”

LaGuerta nhún vai. “Đây là Miami, bọn họ nghĩ gì nữa không biết?

Đây là nơi những gã như thế đến nghỉ. Có vô số những kẻ xấu xa ngoài kia.
Tôi không thể bắt hết chúng được.”

Nói một cách chân thành, cô ta chẳng thể bắt được gã nào trong

chúng trừ khi chúng lao ra khỏi một tòa nhà và chui thẳng vào băng ghế
trước chiếc xe của cô ta, nhưng lúc này, có lẽ không phải là thời điểm thích
hợp để nói những chuyện như vậy. LaGuerta bước lại gần hơn, dùng một
cái móng tay đỏ thẫm gõ lên cặp hồ sơ. “Tôi cần anh tìm ra thứ gì đó ở đây,
Dexter. Để chứng tỏ không phải cùng một thủ phạm.”

Một tia sáng lóe lên. Cô ta đang phải chịu một áp lực chẳng thích thú

gì, có thể là từ đại úy Matthews, một người luôn tin vào những gì đọc được
trên báo chừng nào bọn họ viết đúng tên họ của ông ta. Cô ta cần chút vốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.