DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 215

mò muốn biết trước hết hương vị của bạn ra sao. Có điều gì đó trong vẻ mặt
của anh ta tôi chưa từng bao giờ thấy trên khuôn mặt của bất cứ ai khác,
ngoại trừ trong gương. Đó là một vẻ trống rỗng sâu thăm thẳm và vĩnh cửu,
từng lướt qua toàn bộ màn hài kịch của cuộc đời con người và đọc tới dòng
cuối cùng.

“Mày nói chuyện với ai vậy?” anh ta hỏi tôi, những cái răng đói khát

sáng bóng nhô ra. “Mày đưa ai đi cùng vào đó với mày hả?”

Những lời nói, cùng giọng điệu của kẻ biết tất cả anh ta dùng để nói

ra chúng, đâm xuyên qua người tôi, làm bên trong tôi như đông cứng lại.
Sao lại chọn những từ đó? Ý anh ta là gì khi nói “vào đó với tôi”? Có lẽ nào
anh ta biết về Người lữ hành Tối Tăm? Không thể! Trừ khi...

Doakes biết con người thật của tôi là ai.

Cũng như tôi từng biết về Y tá cuối cùng.

Kẻ nằm bên trong cất tiếng gọi vọng qua không gian trống rỗng khi

nó nhìn thấy đồng loại. Không lẽ thượng sĩ Doakes cũng mang trong anh ta
một Người lữ hành Tối Tăm? Có thể nào lại là như thế? Một thượng sĩ Ban
Án mạng, một kẻ săn mồi trong bóng tối như Dexter? Không thể tin nổi.
Nhưng còn cách giải thích nào khác đây? Tôi không thể nghĩ ra điều gì, và
trong một quãng thời gian quá lâu tôi chỉ nhìn anh ta chằm chằm. Anh ta
gườm gườm nhìn lại.

Cuối cùng anh ta lắc đầu, nhưng vẫn không rời mắt khỏi tôi. “Đến

một ngày nào đó như hôm nay,” anh ta nói. “Mày và tao.”

“Tôi sẽ nhớ,” tôi trả lời anh ta với tất cả thái độ vui vẻ có thể tạo ra

được. “Trong khi chờ đợi, nếu anh không phiền...?”

Anh ta đứng đó, chắn hết cầu thang, chỉ gườm gườm nhìn. Nhưng

cuối cùng anh ta cũng khẽ gật đầu và dịch sang bên. “Một ngày nào đó như
hôm nay,” anh ta lặp lại trong lúc tôi đi qua bên cạnh để lên cầu thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.