DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 255

Deb tung ra một loạt đòn công kích dữ dội nữa vào cái ghế, sau đó

đứng thẳng người dậy. Khuôn mặt cô đỏ lựng lên thật dữ dội, đôi mắt trông
giống đôi mắt Harry hơn bất cứ lúc nào hết. “Được rồi,” cô nói. “Vậy nó là
thế,” và cô chớp mắt, ngừng lời một lát trước khi cả hai chợt nhận ra cô vừa
nói một câu đúng chất Harry.

Trong một giây, Harry đang có mặt ở đây, trong căn phòng này, giữa

tôi và Deborah, hai chúng tôi thật khác nhau, nhưng cả hai vẫn là những
đứa con của Harry, hai nắm tay lạ lùng trong di sản duy nhất của ông. Deb
mất đi một phần vẻ cứng rắn, cô em tôi trông có tình cảm hơn, một thứ đã
lâu tôi không nhìn thấy. Cô nhìn tôi chăm chú hồi lâu, rồi sau đó quay đi.
“Anh là anh trai em, Dex,” cô nói. Tôi tin chắc đó không phải là điều thoạt
đầu cô định nói.

“Sẽ không ai trách em cả,” tôi nói với cô.

“Quỷ tha ma bắt anh đi, anh là anh trai em!” cô gắt lên và âm điệu dữ

dằn của nó làm tôi hoàn toàn bất ngờ. “Em không biết chuyện gì diễn ra với
anh và bố. Điều hai người chưa bao giờ nói đến. Nhưng em biết những gì
ông hẳn sẽ làm.”

“Tố cáo anh,” tôi nói, và Deborah gật đầu. Có thứ gì đó lấp lánh ươn

ướt trong khóe mắt cô. “Anh là tất cả gia đình của em, Dex.”

“Cũng không phải là một cân nhắc quá khó khăn với em, phải

không?”

Cô quay lại phía tôi, và lúc này tôi có thể thấy nước trong cả hai bên

mắt. Suốt một hồi lâu, cô chỉ nhìn tôi. Tôi quan sát nước mắt chảy xuống từ
mắt trái của Deb, lăn xuống gò má. Cô gạt nó đi, đứng thẳng người lên và
hít một hơi thật sâu, rồi lại quay người ra phía cửa sổ lần nữa.

“Đúng thế,” cô nói. “Ông chắc sẽ tố cáo anh. Cũng là điều em sẽ

làm.” Cô đưa mắt rời khỏi tôi, hướng ra ngoài cửa sổ, ra xa tận chân trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.