DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 275

người hệt như tôi, và điều đó làm tôi thoáng thấy ớn lạnh dọc sống lưng, có
phải thực sự tôi đã đánh giá thấp cô ta không? Chẳng lẽ cô ta thực sự giỏi
đến thế này sao?

“Vậy là cô theo dõi tôi?”

Thêm nhiều răng hơn được trưng ra. “Đúng thế, phải,” cô ta nói. “Tại

sao anh lại ngó nghiêng qua hàng rào? Có thứ gì trong kia vậy?”

Tôi tin chắc dưới hoàn cảnh thông thường hẳn tôi đã nghĩ trước đến

chuyện này, nhưng tôi đã bị hoàn cảnh ép buộc. Tôi thực sự không hề để
tâm tới nó cho tới tận khoảnh khắc này. Nhưng khi nó xuất hiện, nó giống
như một tia sáng nhỏ, đau đớn lập lòe. “Từ lúc nào cô bắt đầu bám theo tôi?
Từ nhà tôi à? Vào lúc nào?”

“Tại sao anh cứ cố thay đổi chủ đề vậy? Có thứ gì trong kia, phải

không?”

“Thám tử, làm ơn đi… chuyện này có thể rất quan trọng. Cô bắt đầu

bám theo tôi khi nào, và từ đâu?”

LaGuerta quan sát tôi một phút, khiến tôi bắt đầu hiểu ra đúng là

mình đã đánh giá thấp cô ta. Trong người phụ nữ này còn có nhiều thứ hơn
chỉ đơn thuần là các mánh khóe tiến thân. Dường như cô ta thực sự sở hữu
thêm ít nhiều điều gì đó nữa. Tôi vẫn chưa bị thuyết phục rằng có chút gì
trong chúng là trí thông minh, nhưng cô ta thực sự là người kiên nhẫn, đôi
lúc phẩm chất này còn quan trọng hơn cả trí thông minh trong công việc
của cô ta. Cô ta sẵn lòng chờ đợi và theo dõi tôi, không ngừng lặp đi lặp lại
các câu hỏi cho tới khi có được câu trả lời. Và sau đó, nhiều khả năng cô ta
sẽ hỏi lại cùng câu hỏi đó thêm vài lần nữa, chờ đợi và theo dõi thêm nữa,
để xem tôi sẽ làm gì. Thông thường, tôi sẽ qua mặt được cô ta, nhưng có lẽ
tôi khó lòng thắng được cô ta trong việc thi tính kiên nhẫn, không phải tối
nay. Vậy là tôi phô ra khuôn mặt khúm núm hạ mình khéo léo nhất và lặp
lại. “Làm ơn đi, thám tử...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.