DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 305

Vĩ thanh

Tôi biết đây gần như là một sự yếu đuối của con người, có thể không

gì hơn ngoài sự đa cảm thông thường, nhưng tôi vẫn luôn thích các đám
tang. Một lý do là chúng thật sạch sẽ, gọn gàng, hoàn toàn tuân theo những
nghi thức cẩn thận. Đám tang này thực sự thật chỉn chu. Nó có từng hàng
cảnh sát, cả nam và nữ, trong bộ đồng phục xanh, nhìn thật nghiêm trang và
gọn ghẽ và... phải rồi, thật nghi thức. Có màn nghi thức bắn súng, màn gấp
cờ thật cẩn thận, tất cả những bài bản trật tự - một màn trình diễn xứng đáng
và tuyệt vời cho người đã khuất. Nói cho cùng, cô ta đã từng là một người
trong chúng tôi, một phụ nữ từng phục vụ cùng một số ít những con người
đầy tự hào. Hay đó là bên thủy quân lục chiến nhỉ? Không quan trọng, cô ta
đã là một cảnh sát Miami, và những người cảnh sát Miami biết cách tổ chức
tang lễ cho một người của họ. Họ đã được thực hành rất nhiều.

“Ôi, Deborah,” tôi thở dài, rất khẽ, tất nhiên tôi biết cô không thể

nghe thấy tôi, nhưng thực sự dường như đó là điều đúng đắn phải làm và tôi
muốn làm chuyện này thật đúng đắn.

Tôi gần như ước gì mình có thể ứa ra được một hay hai giọt nước mắt

để lau đi. Cô ta và tôi đã từng rất gần gũi. Đó là một cái chết nhem nhuốc
và chẳng thú vị gì, không phải cách để một cảnh sát ra đi, bị một tên sát
nhân tâm thần hành hạ đến chết. Lực lượng tiếp cứu đã đến quá chậm; tất cả
đã kết thúc từ lâu, trước khi có ai kịp đến chỗ cô ta. Dẫu vậy, với tấm gương
về lòng quả cảm quên mình, cô ta đã cho thấy một cảnh sát nên sống và
chết như thế nào. Tôi đang trích dẫn, tất nhiên rồi, nhưng đó là điều cốt yếu.
Thực sự là những lời lẽ hay ho, khá rung động nếu người ta có thứ gì đó
bên trong có thể rung động được. Điều mà tôi không có, nhưng tôi biết điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.