DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 43

Người đàn ông nhìn về phía những chiếc túi đựng các mảnh thi thể,

rồi nhanh chóng đảo mắt tránh đi. “Cocina.” Trong bếp. “Entonces yo saco
la basura.” Sau đó tôi mang rác ra ngoài đổ.

LaGuerta tiếp tục, gây sức ép với anh ta bằng lời nói, hỏi những câu

hỏi sai lầm bằng một giọng điệu đầy đe dọa và nhục mạ với người đàn ông,
cho tới khi anh ta dần dà quên đi nỗi kinh hoàng của việc tìm thấy những
mảnh xác chết trong thùng rác và trở nên ương bướng, bất hợp tác.

Quả là một màn trình diễn bậc thầy. Túm lấy nhân chứng chủ yếu và

làm cho anh ta chống đối bạn. Nếu bạn có thể làm hỏng bét vụ án trong vài
giờ đầu tiên kể từ lúc xảy ra án mạng, chuyện đó sẽ cho phép tiết kiệm thời
gian và công việc bàn giấy sau này.

Cô ta kết thúc bằng vài lời đe dọa rồi cho người đàn ông đi. “Đồ da

đỏ thối tha,” cô ta khinh bỉ bật ra, khi người đàn ông đã đi ra ngoài tầm
nghe.

“Thế gian có đủ loại người mà, thám tử,” tôi nói. “Kể cả những người

nông dân.” Cô ta quay lại và đưa mắt chậm rãi lướt trên người tôi, trong khi
tôi đứng và tự hỏi tại sao. Chẳng lẽ cô ta đã quên hình dáng của tôi? Nhưng
cuối cùng cô ta cũng kết thúc với một nụ cười hết cỡ. Cô ta thực sự thích
tôi, ả ngốc.

“Chào, Dexter. Cái gì đưa đẩy anh tới đây vậy?”

“Tôi nghe nói cô đang ở đây và không thể không tìm đến. Làm ơn đi,

thám tử, bao giờ cô mới chịu cưới tôi?”

Cô ta cười khúc khích. Những cảnh sát còn lại trong tầm nghe đưa

mắt nhìn nhau rồi cùng đưa mắt nhìn đi hướng khác. “Tôi không bao giờ
mua giày cho tới khi đã đi thử,” LaGuerta nói. “Cho dù trông đôi giày có
đẹp đến thế nào đi nữa.” Trong khi tôi tin chắc điều đó là đúng, nó cũng
không thực sự giúp tôi giải thích được tại sao cô ta lại nhìn tôi chằm chằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.