DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 44

với cái lưỡi nằm giữa hai hàm răng trong lúc nói ra những lời đó. “Giờ hãy
đi đi, anh làm tôi phân tâm. Tôi có việc nghiêm túc cần làm ở đây.”

“Tôi thấy rồi,” tôi đáp. “Cô đã bắt được tên sát nhân chưa?”

Cô ta khịt mũi. “Nghe anh nói cứ như phóng viên vậy. Chỉ một giờ

nữa thôi là đám thối tha đó sẽ bu cả lấy tôi.”

“Cô sẽ nói gì với bọn họ?”

Cô ta nhìn những cái túi đựng các mảnh thi thể và cau mày. Không

phải vì cảnh tượng làm cô ta bận tâm. Cô ta đang cân nhắc tới sự nghiệp
của mình, cố gắng hình dung ra những lời lẽ sẽ dùng để thông báo với đám
phóng viên.

“Chỉ là vấn đề thời gian trước khi tên sát nhân phạm sai lầm và chúng

ta tóm được hắn…”

“Nghĩa là,” tôi nói, “cho tới lúc này hắn chưa phạm bất cứ sai lầm

nào, cô chẳng có bất cứ manh mối nào và phải đợi hắn tiếp tục giết người,
trước khi làm được gì đó?”

Cô ta lạnh lùng nhìn tôi. “Tôi quên mất. Tại sao tôi lại thích anh nhỉ?”

Tôi chỉ nhún vai. Tôi chẳng có manh mối nào - nhưng vậy đấy, có vẻ

cô ta cũng không.

“Tất cả những gì chúng ta có là một con số không. Gã người

Guatemala đó,” cô ta nhăn mặt hướng về phía người da đỏ đang tháo lui,
“hắn ta tìm thấy thi thể khi mang rác từ trong nhà hàng ra đổ. Hắn không
nhận ra những túi rác này và mở một túi ra xem liệu bên trong có món gì
hời không. Và trong đó là cái đầu.”

“Thấy rồi nhé,” tôi dịu giọng nói.

“Hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.