DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 66

sau đó nó không thò ra khỏi mai nữa, nó chết vài ngày sau đó. Thay vì phải
nhìn thấy tôi hay để tôi chạm tay vào nó lần nữa, con rùa đã chọn cái chết.

Không ai khác yêu tôi, hay sẽ yêu tôi. Thậm chí cả tôi nữa, đặc biệt là

tôi. Tôi biết mình là ai và đó không phải thứ có thể yêu được. Tôi cô độc
trên thế giới này, hoàn toàn cô độc, nếu không kể đến Deborah. Ngoại trừ,
tất nhiên rồi, Thứ ở bên trong tôi, kẻ không mấy khi lộ diện. Hắn cũng
không thực sự chơi với tôi, mà nhất thiết phải có một người khác nữa.

Tôi chăm lo cho Deb hết mức có thể. Deborah yêu quý. Chắc hẳn đó

không phải là tình yêu, nhưng tôi thích thấy cô hạnh phúc hơn.

Cô ngồi kia, Deborah yêu quý, trông thật rầu rĩ. Gia đình của tôi.

Nhìn chăm chăm vào tôi và không biết phải nói gì, nhưng sắp không kìm
nén được nữa.

“À,” tôi nói, “kỳ thực....”

“Em biết mà! Anh CÓ biết điều gì đó!”

“Đừng cắt ngang dòng suy nghĩ của anh, Deborah. Anh đang liên hệ

với tâm thức.”

“Phun nó ra đi.”

“Đó là phần cơ thể bị cắt dở dang, Deb. Phần chân trái.”

“Có gì ở nó sao?”

“LaGuerta nghĩ tên sát nhân bị phát hiện. Trở nên bối rối và không

thể hoàn tất việc hắn đang làm.”

Deborah gật đầu. “Tối qua cô ta đã yêu cầu em hỏi đám gái đứng

đường xem bọn họ có trông thấy gì hay không. Chắc chắn phải có ai thấy gì
đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.