DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 94

Chương 8

Về mặt lý thuyết, cuộc họp sau bảy mươi hai giờ tại sở cảnh sát cho

phép tất cả mọi người có đủ thời gian để đạt được tiến triển nhất định trong
một vụ án, nhưng cũng đủ sớm để các đầu mối vẫn còn nóng hổi. Vậy là
vào sáng thứ Hai, trong một phòng họp trên lầu hai, đội quân chống tội
phạm xuất sắc do thám tử LaGuerta - không gì khuất phục nổi, chỉ đạo lại
được tập hợp cho cuộc họp sau bảy mươi hai giờ. Tôi cùng có mặt cùng họ.
Tôi nhận được vài cái nhìn, chút ít ghi nhận chân thành từ những cảnh sát
biết tôi. Chỉ là những câu đùa vui đơn giản, chẳng hạn, “Này, anh chàng
máu, cái chổi quét của cậu đâu rồi?” Những con người tử tế hiếm có, không
lâu nữa Deborah của tôi cũng sẽ là một trong số họ. Tôi cảm thấy tự hào và
thấy mình thật khiêm nhường khi được ở trong cùng căn phòng đó.

Thật không may, thái độ ấy không phải tất cả những người có mặt

trong phòng đều chia sẻ. “Anh làm quái gì ở đây hả?” thượng sĩ Doakes
hầm hừ. Anh ta là một anh chàng da đen rất đô con với bộ dạng như thể bị
mếch lòng cùng sự thù địch thường trực. Anh ta sở hữu phong cách hung
tợn lạnh lùng của riêng mình, một nét tính cách hiển nhiên sẽ rất hữu ích
với một người có thú vui như của tôi. Thật xấu hổ khi chúng tôi không thể
là bạn bè. Nhưng vì một lý do nào đó, anh ta căm ghét tất cả nhân viên
phòng thí nghiệm, cũng vì một lý do bổ sung nào đó, cụ thể người đó luôn
là Dexter. Anh ta cũng giữ kỷ lục của sở cảnh sát Metro - Dade về môn nằm
ngửa đẩy tạ. Vậy là anh ta ngứa mắt với nụ cười xã giao của tôi.

“Tôi chỉ ghé qua để nghe thôi, thượng sĩ,” tôi nói với anh ta.

“Anh chẳng nhận được cuộc gọi chết tiệt nào yêu cầu phải tới đây

cả,” anh ta nói. “Anh nên biến khỏi đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.