DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 95

“Anh ta có thể ở lại, thượng sĩ,” LaGuerta nói.

Doakes quắc mắt lên với cô ta. “Để làm cái chết tiệt gì?”

“Tôi không muốn làm bất cứ ai mất vui,” tôi nói, làm bộ định đứng

dậy ra cửa trong khi không hề có chút ý định thực sự nào.

“Hoàn toàn không có vấn đề gì đâu,” LaGuerta nở một nụ cười tức

thời dành cho tôi. Cô ta quay sang Doakes. “Anh ta có thể ở lại,” cô ta lặp
lại.

“Hắn làm tôi sởn gai ốc,” Doakes lẩm bẩm. Tôi bắt đầu tán thưởng

những phẩm chất tinh tế hơn của anh ta. Tất nhiên là tôi khiến anh ta nổi gai
ốc. Câu hỏi thực sự duy nhất ở đây là tại sao anh ta là kẻ duy nhất trong một
căn phòng đầy ắp cớm có đủ linh tính để cảm thấy sởn gai ốc từ sự hiện
diện của tôi.

“Chúng ta hãy bắt đầu,” LaGuerta nói, nhẹ nhàng lên giọng, không

cho phép ai còn lý do nghi ngờ việc cô ta là người chỉ huy. Doakes ngồi
phịch xuống ghế của anh ta, quắc mắt lườm tôi lần cuối cùng.

Phần đầu tiên của cuộc họp là những thủ tục thường quy: báo cáo,

những mánh khóe xã giao, tất cả những chi tiết vụn vặt khiến chúng ta trở
thành con người. Với những người thực sự thuộc về nhân loại trong chúng
ta, ít nhất là thế. LaGuerta dặn dò các nhân viên phụ trách thông tin về
những gì họ có thể và không thể tiết lộ cho báo chí. Những điều họ có thể
cung cấp bao gồm cả một bức ảnh mới hào nhoáng của LaGuerta mà cô ta
đã chuẩn bị cho dịp này. Trông rất nghiêm chỉnh nhưng vẫn hấp dẫn, gay
gắt nhưng tinh tế. Trong bức ảnh đó bạn gần như có thể thấy cô ta trở thành
trung úy. Giá như Deborah có được sự khôn ngoan trong quảng bá hình ảnh
bản thân như thế.

Phải mất gần một giờ đồng hồ trước khi chúng tôi bắt đầu thực sự đả

động tới các vụ án mạng. Nhưng cuối cùng, LaGuerta cũng hỏi tôi các báo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.