DỊ NHÃN PHÒNG ĐÔNG - TẬP 1 - Trang 127

vòng khi ấy, cuối cùng Lưu Thiên Hoa vẫn khuyên cậu mua chiếc
vòng.

Sau khi giải đáp câu hỏi của An Nhiên, Đường Minh do dự một hồi,

rồi không nén được tính hiếu kỳ liền hỏi: “Tôi xin phép hỏi một câu,
An Nhiên cậu có thể nhìn thấy hồn ma đúng không?”

An Nhiên còn chưa nói, Lâm Tuấn đã kinh ngạc hỏi lại: “Chuyện ấy

mà anh cũng nhìn ra sao?” Nói xong, Lâm Tuấn mới nhận ra phản ứng
của mình đã gián tiếp trả lời cho câu hỏi của Đường Minh.

An Nhiên không để bụng, cậu không mang chuyện đó đi nói khắp

nơi nhưng cũng không coi đó là chuyện cần phải giấu kín. Đường
Minh đã chủ động hỏi, An Nhiên cũng thừa nhận thẳng thắn: “Đúng
thế, thầy Đường quả là lợi hại.”

Đường Minh cười, nói: “Chúng ta trạc tuổi nhau, cậu cứ gọi tên tôi

là được rồi.”

Thường những người được gọi là “thầy” nhà đều là người có tuổi,

giờ gọi một người trẻ tuổi đẹp trai như vậy là “thầy”, An Nhiên cũng
cảm thấy thật lúng túng. Cậu ta đã chủ động đề nghị, An Nhiên và
Lâm Tuấn lập tức gật đầu vui vẻ.

Thấy sự hưởng ứng của hai người, Đường Minh liền cười, thái độ

đã bớt phần xa cách, thêm phần thân mật. Cậu nói: “Thực ra tôi không
có năng lực gì cả, chỉ là khi hồn ma xuất hiện, nhìn phản ứng của An
Nhiên có thể đoán ra.”

Tuy Đường Minh có khí chất đặc biệt thoát tục, nhưng khi tiếp xúc

cũng không khác biệt so với thanh niên bình thường là mấy. An Nhiên
nhờ cậu ta chỉ giáo cho vài thông tin về thế giới tâm linh, cậu ta cũng
nhiệt tình giải đáp, không hề tỏ ra mất kiên nhẫn.

Biết An Nhiên mong muốn bịt đôi mắt âm dương, câu trả lời của

Đường Minh cũng tương tự Lưu Thiên Hoa, cậu nói khí vận của An
Nhiên không tồi, hơn nữa đôi mắt âm dương của cậu có liên quan đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.