DỊ NHÃN PHÒNG ĐÔNG - TẬP 1 - Trang 75

Tuấn nữa, lúc này An Nhiên mới thả lỏng nhẹ nhõm, nhận ra quần áo
đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, gió đêm thổi tới khiến cậu nổi da gà.

An Nhiên sợ hãi lau mồ hôi trên trán. Sức mạnh của hồn ma đó rõ

ràng đã mạnh hơn, ảnh hưởng của Lâm Phong đối với cô ta cũng
không mạnh như trước nữa.

Hồn ma vừa tiêu tan đi, Lâm Tuấn đang ngồi lặng người tiên chiếc

ghế dài lập tức tỉnh táo trở lại, nói: “Anh hai? Sao nhìn anh sợ hãi
thế… Ơ! Đây là đâu!?”

Thấy em trai hoàn toàn không hay biết gì, Lâm Phong nhíu mày,

một tay kéo xốc người cậu ta, nói: “Đi! về nhà rồi nói tiếp.”

***

Lâm Tuấn có cảm giác hôm nay là ngày đại hung của mình, đang

ngủ thì chạy ra công viên ngồi một cách lạ lùng, giờ còn bị anh hai
cấm không được ngủ, cậu ta tỏ thái độ như thể bị quan tòa xét xử vậy.

Đã thế, cái cậu An Nhiên kia lại còn mặt dày lại, cậu ta là ai chứ?

Dựa vào cái gì mà ở lại hóng hớt!?

“Tuấn, sao em lại chạy đến công viên?” Lâm Phong nói rất bình

tĩnh, nhưng toàn thân toát ra một bầu không khí nặng nề, khiến người
khác có cảm tưởng đây chỉ là sự bình yên trước cơn bão.

Lâm Tuấn biết lần này anh hai giận thật sự, cậu ta vốn dĩ định tỏ ra

cứng đầu, ít nhất cũng đòi An Nhiên đi ra ngoài, nhưng giờ cậu ta
không dám liều lĩnh, bèn ngồi thẳng người nói: “Em thề em không cố
ý chạy lung tung thực ra em cũng không biết vì sao mình lại như thế…
Lúc tỉnh dậy em đã thấy mình ở công viên rồi!”

Lúc này, An Nhiên không nén được liền hỏi: “Lúc trước cậu nói đã

đi xem thầy rồi, cũng làm nghi thức trừ tà rồi, rốt cuộc có đúng như
vậy không?”

Trước sự nghi ngờ của An Nhiên, Lâm Tuấn không trả lời ngoan

ngoãn như khi đáp lời Lâm Phong, cậu ta hỏi lại với thái độ khó chịu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.