DỊ NHÃN PHÒNG ĐÔNG - TẬP 2 - Trang 106

“Cảnh

sát

bắt

người

phải

chứng

cứ

,

thà

rằng

cứ

nói

cậu

sợ

gặp

phiền

phức

nên

mới

giả

vờ

như

vậy

.

Đến

giờ

trốn

chạy

không

được

mới

quyết

định

giải

quyết

cho

xong

mọi

chuyện

.

Nghe

câu

nói

quyết

đoán

của

Trần

Thanh

,

An

Nhiên

bất

giác

rủa

thầm

:

Chị

đã

đoán

chính

xác

mọi

chuyện

như

vậy

,

còn

hỏi

tôi

làm

?

“Phóng

viên

Trần

đã

hiểu

mọi

chuyện

như

vậy

,

vậy

thì

,

chị

đồng

ý

hợp

tác

với

tôi

không

?

Nếu

chị

đồng

ý

chia

sẻ

thông

tin

với

lôi

,

đồng

thời

đồng

ý

không

để

lộ

thân

phận

của

tôi

khi

viết

bài

,

chiều

nay

tôi

gặp

mặt

Vĩnh

Vinh

sẽ

để

chị

đi

cùng

.

“Nhưng

hôm

nay

ngày

nghỉ

của

tôi

!

Tôi

phải

xếp

hàng

ba

tháng

liền

mới

hội

được

nghỉ

ngày

Chủ

nhật

đó

.

Trần

Thanh

nói

với

vẻ

khó

xử

.

Nhưng

ngày

nghỉ

Chủ

nhật

khó

khăn

lắm

mới

được

chị

nói

,

không

phải

chỉ

dùng

để

ngủ

thôi

sao

?

sao

,

nghỉ

ngày

thứ

mấy

vốn

không

quan

trọng

đối

với

Trần

Thanh

!

ta

cũng

chỉ

nhà

ngủ

nướng

thôi

?

Trần

Thanh

thở

dài

:

“Một

người

thời

gian

làm

việc

cố

định

như

cậu

không

thể

hiểu

được

nỗi

cay

đắng

của

người

kỳ

nghỉ

luân

phiên

đâu

.

Không

phải

chị

tự

lựa

chọn

công

việc

này

sao

?

Nếu

ngưỡng

mộ

tôi

như

vậy

thì

đi

tìm

một

công

việc

văn

phòng

đi

!

Nhưng

câu

nói

này

sao

lại

cảm

giác

quen

quen

!?

An

Nhiên

nghĩ

ngợi

,

nhớ

ra

không

lâu

trước

đó

,

cậu

đã

nói

muốn

đợi

đến

ngày

Chủ

nhật

để

hẹn

Trần

Thanh

,

cậu

đã

dùng

câu

nói

tương

tự

để

trách

móc

Lâm

Tuấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.