ĐI QUA HOA CÚC - Trang 123

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Hèn gì suốt từ sáng đến giờ, chị Ngà không thèm nói với tôi một câu. Chị

cũng chẳng buồn nhìn nhỏi đến tôi nữa. Chắc chị giận tôi ghê lắm.

- Trả đây cho tao! - Anh Ðiền lại gằn giọng.

Thấy an tiếp tục “mày tao", giọng lại bốc khói, tôi sợ hãi bước lui một bước, miệng ấp úng:

- Lát chiều em đưa anh!

Anh Ðiền gầm gừ:

- Ðưa ngay bây giờ! Không có “lát chiều” gì hết!

Tôi đưa tay quẹt mồ hôi trán:

- Bây giờ đâu có đây.

- Chứ mày để đâu?

Tôi liếm môi:

- Em cất bên nhà thằng Chửng.

- Trời đất, mày có điên không? – Anh Ðiền nghiến răng trèo trẹo – Sao lại để bên đó?

Tôi gãi cổ:

- Ðể ở nhà, em sợ ông thấy.

Anh Ðiền vung hai tay lên trời:

- Ðừng có dóc tổ nữa! Ði lấy ngay về cho tao! Lẹ lên!

Chưa bao giờ tôi thấy anh Ðiền giận dữ như vậy. Không đợi anh hét đến

lần thứ hai, tôi co giò phóng thục mạng về phía cuối vườn. Ðang mùa

mưa, cỏ dại cao ngang đầu gối và bít mất lối mòn tôi thường chạy nhảy.

Tôi nhắm mắt bước đại qua những nhánh mắc cỡ đầy gai. Chân đau nhói,

nhưng tôi mặc kệ.

Vừa thấy vẻ mặt lơ láo, hớt hải của tôi, Chửng anh hỏi liền:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.