DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 242

Những bông loa kèn vĩ đại nở căng, dính nhớt với những bao phấn đang ứa
nhựa; côn trùng rộn rã đuổi nhau trong không khí, vù vù; và đàn bướm màu
xanh dưa chuột say đắm yêu đương chấp chới lượn qua ô cửa chiếc xe jeep,
bay vào lũng sông sâu thẳm; sự hấp dẫn của tình ái phong lưu hiển hiện rõ
ràng ngay cả giữa những tạo vật có phần thấp kém kia.

Gyan và Sai – nàng nghĩ đến lúc họ ở bên nhau, đến cuộc cãi vã về

Giáng sinh; chuyện ấy thật tệ hại và tương phản ghê gớm với quá khứ. Nàng
nhớ khi vùi mặt vào cổ anh, những tay và những chân quấn lấy nhau, những
bụng, những ngón tay, chỗ này rồi chỗ khác, nhiều đến nỗi có khi nàng hôn
anh và nhận ra đang hôn chính bản thân mình.

“Jesus sắp giáng thế,” một dòng chữ xuất hiện ở đường kè chống lở đất

khi họ đổ dốc xuống sông Teesta.

“Để làm tín đồ Hindu,” ai đó đã lấy phấn ghi thêm bên dưới.

Vụ này với Cha Booty rất ngộ nghĩnh, nhưng cha tắt ngay nụ cười khi

họ đi qua tấm biển quảng cáo của Amul.

Utterly Butterly Delicious…

23

Nhựa thì có!” Thế mà cũng dám gọi là bơ với pho mát! Còn lâu nhé.

Đem làm đồ chống thấm được đấy!”

Lola và Noni giơ tay vẫy qua cửa sổ. “Chào bà Thondup.” Bà Thondup,

xuất thân từ một gia đình quý tộc Tây Tạng, đang ngồi cạnh hai cô con gái
Pern Pern và Doma mặc bakus màu ngọc và áo lụa nhạt màu thêu hình tám
linh vật nhà Phật rất tinh xảo. Hai cô con gái này, theo học ở Tu viện Loreto,
đáng ra đã kết bạn với Sai – có lần, lâu rồi, mấy người lớn tính với nhau như
vậy – nhưng họ không muốn làm bạn với cô bé. Họ có bạn rồi. Đủ rồi.
Không có chỗ cho đứa hâm.

“Thật là một quý bà thanh lịch,” Lola và Noni luôn nói vậy mỗi lần

thấy bà ta, vì họ ưa quý tộc và ưa nông dân; chỉ hạng ở giữa là đáng ghét:
cái giai cấp trung lưu xếp thành một hàng dài dằng dặc đến tận chân trời ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.