DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 276

ba mươi tư

Sau chuyến đi thư viện một tuần, chỗ sách kia được tuyên bố là vô hại

và được trả về, nhưng nhà đương cục lại có quan điểm khác về tấm ảnh chụp
con bướm, trong đó, đằng sau đôi cánh duyên dáng màu đen, trắng và hồng,
lại là bốt gác đặt bên cầu, và cả cây cầu vắt ngang sông Teesta. Trên thực tế,
họ nhận thấy bức ảnh không canh nét vào con bướm, mà vào chính cây cầu.

“Vì tôi vội quá,” Cha Booty phân trần, “tôi quên không ngắm kỹ, và

vừa mới định chụp lại thì bị tóm.”

Nhưng cảnh sát chẳng thèm nghe và tối hôm đó họ đến nhà cha, lật

tung tất cả đồ đạc lên; lấy đi cái đồng hồ báo thức, cái radio, vài cục pin dự
phòng, một hộp đinh cha mới mua để sửa nốt cái chuồng bò, cùng một chai
rượu rum Black Cat nhập lậu từ Sikkim. Họ tịch thu sạch.

“Giấy tờ của cha đâu?”

Giờ thì Cha Booty lại bị phát hiện là đang cư trú trái phép ở Ấn Độ.

Trời ạ, cha quên không tính đến chuyện tiếp xúc với nhà chức trách; cha đã
để giấy phép cư trú hết hạn trong một cái ngăn kéo mốc meo vì thủ tục gia
hạn là cả một nỗi khổ sở của nạn quan liêu, mà cha cũng không tính chuyện
ra khỏi Ấn Độ và quay lại thêm lần nào nữa… Cha biết mình là người nước
ngoài nhưng đã mất đi ý niệm rằng mình không hề là người nước ngoài ở Ấn
Độ

Cha có hai tuần để rời khỏi Kalimpong.

“Nhưng mà tôi sống ở đây đã bốn mươi lăm năm rồi.”

“Cái đó chẳng có nghĩa lý gì hết. Được cư trú tại đây là đặc quyền dành

cho cha, nhưng chúng tôi không chấp nhận việc lạm dụng đặc quyền.”

Rồi người đưa tin trở nên nhã nhặn hơn khi nhớ ra con trai mình đang

được các tu sĩ dòng Jesuit dạy dỗ, và ông ta muốn gửi thằng bé sang Anh
hoặc Mỹ. Hoặc là Thụy Sĩ cũng được…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.