DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 48

bảy

Ôi, ông ngoại giống thằn lằn hơn người.

Chó giống người hơn chó.

Gương mặt Sai phản chiếu ngược trên thìa xúp.

Để chào mừng cô bé, người đầu bếp đã nặn khoai tầy nghiền thành một

chiếc ô tô, vận dụng một kỹ năng bị quên lãng từ lâu của một thời kỳ khác,
cái thời mà bác, cũng bằng thứ chất liệu dễ dùng đó, đã nặn thành những tòa
lâu đài hội hè điểm xuyết những lá cờ giấy, những con cá đeo khuyên mũi,
những con nhím có gai làm bằng cần tây, những con gà sau lưng có trứng
thật nhìn cho vui mắt.

Chiếc xe có bánh làm bằng khoai tây thái lát, trang trí mấy mẩu giấy

bạc cũ kỹ được người đầu bếp quý như vàng, rửa sạch, phơi khô, dùng đi
dùng lại cho tới khi nát vụn thành từng mẩu kim tuyến mà bác vẫn không nỡ
vứt đi.

Chiếc xe yên vị giữa bàn, cùng vđi món lườn cừu, đậu ngâm và một cái

xúp lơ nhúng trong nước xốt pho mát trông như một bộ óc được tẩm liệm.
Mấy món ăn bốc hơi nghi ngút, tụ lại thành những đám mây đượm mùi thức
ăn ấm áp trước mặt Sai. Khi hơi nước tan đi đôi chút, cô bé đưa mắt nhìn
ông ngoại đang ngồi ở đầu bàn bên kia, con chó ngồi trên một chiếc ghế
khác cạnh ông. Mutt mỉm cười – đầu nó cúi xuống, cái đuôi ve vẩy sau ghế
– có điều ông tòa dường như không nhận thấy sự xuất hiện của Sai. Ông là
một hình hài nhăn nheo trong tấm áo trắng và chiếc quần đen khóa đặt ở bên
hông. Bộ quần áo đã sờn nhưng sạch sẽ, được người đầu bếp là ủi cẩn thận,
bác vẫn là mọi thứ – pijama, khăn tắm, bít tất, đồ lót và khăn mùi xoa.
Khuôn mặt ông có chiều xa cách vì một thứ bột trắng nào đó phủ lên làn da
sẫm màu – hay chỉ là hơi nước nhi? Từ người ông tỏa ra mùi sát trùng váng
vất của nước cạo râu, gần giống một thứ dung môi bảo quản hơn là nước
hoa. Đường nét trên gương mặt ông có nhiều hơn một điểm khiến ta liên
tưởng đến loài bò sát: vầng trán rộng và trụi tóc, mũi khoằm, cằm cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.