“Nhà chủ quý nó lắm, như ngài thấy đấy,” cha của người đầu bếp nói,
“đâm ra họ mới đặt tên cho nó như người nước họ. Vì yêu quý nên họ gọi nó
là Thomas.”
Ông tòa không tin.
“Nó cần được bảo ban,” người cha cuối cùng cũng thừa nhận và giảm
giá con trai mình xuống hai mươi rupee, “nhưng chính thế nên giá nó mới
rẻ. Và riêng về bánh pudding thì không ai bì được nó. Nó có thể làm được
mỗi ngày trong năm một loại pudding khác nhau.”
“Thế nó biết làm những gì?”
“Chuốichiêndứachiêntáochiênbánhtáokembánhtáonướngbánhtáoquếbán
hmìbơbánhtạcmứtbánh-
sữacaramenpuddingrượupuddingrumtumrolypolymứtbánhhâpgừngpuddingc
hàlàbánhkcpchanh-
bánhtrứngbánhtrứngcambánhtrứngcàphêbánhtrưngdâubánhxốpbánhkemalas
kabánhphồngxoài-
bánhphồngchanhbánhphồngcàphêbánhphồngsôcôlabánhphồngmậngaipuddin
gsôcôlanóng-
puddingcàphêlạnhpuddingdừapuddingsữabánhmenrumbánhnướngrumbánhq
uybrandylêhầm-
ổihầmmậnhầmtáohầmđàohầmmơhầmbánhxoàibánhtạcsôcôlabánhtạaáobánht
ạcmậngaibánhtạc-
chanhbánhtạcmứtbánhtạcmứtcambánhkemnốibánhlậtdứabánhlậttáobánhlậtm
ậngaibánhlậtmận-bánhlậtđàobánhlậtnhokhô… “
‘Thôi được. Thôi được.”