DI SẢN CỦA SỐ CHÍN - Trang 41

Khi pha xong, tôi mang chiếc cốc tới cho chú và đặt nó xuống chiếc ghế

bên cạnh. Chú nếm thử và liếm môi.

"Khá tốt đấy", chú nói. "Mọi việc thế nào?"

"Ổn", tôi lầm bầm.

"Chỉ ổn thôi à? Cháu đã ở đó cả ngày mà".

Tôi do dự có nên kể cho chú nhiều hơn không, nhưng ngay lúc này đây

tôi cần tâm sự với ai đó về chuyện này, và hơn ai hết chú Sandor có nhiều
kinh nghiệm hơn với con người - nhất là với các cô gái - hơn tôi.

"Cháu đã ngã khỏi bức tường".

Chú Sandor cười, vẫn không rời mắt khỏi quyển sách. "Cháu á? Thật

sao?"

"Cháu không chú ý. Ý cháu là, có lẽ cháu đã bị phân tâm".

"Cháu sẽ làm được lần tới thôi, không sao hết". Chú nhún vai.

"Chả có lần sau đâu".

Tôi im lặng, một tay ôm mặt. Chú Sandor chắc đã nhận thấy tôi không

nói hết chi tiết nên quyết định gập quyển sách lại và ngồi bật dậy.

"Chuyện gì đã xảy ra, kể chú nghe nào?". Chú hạ giọng. "Cái iMog phát

hiện ra gì à?"

"Không". Tôi dừng lại. "Có một cô gái".

"Ồ", chú nói, hiểu ý tôi. Ngay cả khi đang che mặt tôi cũng có thể biết

rằng chú đang cười nhăn nhở. Chú xoa hai lòng bàn tay vào nhau. "Con bé
đó xinh chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.