DỊ THẾ ĐẠI LÃNH CHỦ - Trang 151

Nụ cười của Tống Mặc ấm áp như gió xuân thổi qua mặt, người lùn

Rode không rõ tình huống, chỉ cho rằng Tống Mặc là lãnh chủ bình dị dễ
gần, còn cảm thấy mình gặp vận may. Các địa tinh tiến cử Rode cho Tống
Mặc, thì lại có thể dự kiến được kết cục của Rode.

Lãnh chủ trẻ tuổi của Grilan, sắp dạy cho người lùn Rode tự tin một bài

học cả đời khó quên, tên của bài học là: Luận giấu đao trong nụ cười và lừa
chết người không đền mạng.

Rode dưới ánh mắt chăm chú ‘đồng tình’ của các địa tinh, bị Tống Mặc

dùng cớ bàn luận vụ mua bán lớn, lừa vào phòng tối nhỏ.

Hắn là đi vào, trước khi vào cửa, còn đặc biệt chỉnh lại cổ áo của mình.

Một tiếng sau, Tống Mặc gọi người vào khiêng hắn ra.

Rode nằm trên bảng gỗ, sùi bọt mép, toàn thân co giật, vừa sùi bọt mép

vừa nói năng hàm hồ: “Không ký, đánh chết cũng không ký…”

“Nâng hắn vào phòng khách, nhất thiết đừng để hắn chết.”

Tống Mặc dựa vào cửa, nhàn nhã cắn viết lông ngỗng. Trong tay là một

tờ khế ước về mua bán khoáng thạch, có ấn dấu tay của Rode.

Lão John hồ nghi nhìn Tống Mặc một cái, Tống Mặc tiện tay giao khế

ước cho lão John, lão John lướt nhanh qua, chỉ có một cảm giác, ký khế
ước này rồi, mà chỉ sùi bọt mép, không trực tiếp đập đầu chết, năng lực
chịu đả kích của người lùn không phải mạnh bình thường.

May là Tống Mặc không giết gà lấy trứng, đuổi tận giết tuyệt, mối làm

ăn này xong rồi, Rode vẫn có thể kiếm một chút, chỉ là so với nguy hiểm
mà hắn phải chịu, chút lợi nhuận này, thật sự có thể bỏ qua không tính.

Có lẽ là vì thật sự chịu thiệt lớn về việc mua bán, sau khi Rode tỉnh lại,

đã cầm rìu muốn liều mạng với Tống Mặc. Tống Mặc vừa mới ăn cơm tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.