ĐI TÌM ALASKA - Trang 135

ngày hôm sau

ĐẠI TÁ NGỦ một giấc trằn trọc vì say xỉn, và tôi nằm ngửa trên giường

tầng dưới, bờ môi râm ran và rừng rực như vẫn còn hôn, và chúng tôi sẽ ngủ
qua giờ học buổi sáng nếu Đại Bàng không đánh thức chúng tôi dậy vào lúc
8:00 với ba tiếng gõ cửa dồn dập. Tôi lăn qua lúc ổng mở cửa, và ánh sáng
tràn vào phòng.

“Các trò cần đến phòng thể dục ngay,” ổng nói. Tôi nheo mắt nhìn về phía

ổng, cả người Đại Bàng hóa thành vô hình bởi ánh nắng mặt trời gay gắt từ
phía sau. “Ngay bây giờ,” ổng thêm vào, và tôi đã hiểu. Chúng tôi xong đời
rồi. Bị bắt quả tang. Quá nhiều vi phạm. Uống quá nhiều rượu trong quãng
thời gian quá ngắn. Tại sao tối qua họ lại uống chứ? Và rồi tôi nếm được
hương vị của cô ấy lần nữa, rượu và khói thuốc lá và son dưỡng và Alaska,
và tôi tự hỏi liệu có phải có hôn tôi chỉ vì say. Đừng trục xuất tôi, tôi nghĩ.
Đừng. Tôi vừa mới bắt đầu hôn cô ấy thôi.

Và như thể đáp lại lời nguyện cầu của tôi, Đại Bàng nói, “Các trò không

gặp rắc rối gì hết. Nhưng các trò cần phải đến phòng thể dục ngay bây giờ.”

Tôi nghe tiếng Đại Tá trở người ở phía trên. “Chuyện gì thế ạ?”

“Một chuyện khủng khiếp đá xảy ra,” Đại Bàng đáp, rồi đóng cửa.

Trong lúc chộp lấy một chiếc quần jean nằm trên sàn, Đại Tá nói, “Mấy

năm trước một việc tương tự đã diễn ra. Hồi vợ của Tiến sĩ Hyde chết. Tao
đoán giờ người chết là Ông Già. Ông lão đáng thương đúng là không còn
mấy hơi thở.” Gã nhìn tôi, đôi mắt hé nửa đỏ lè, và ngáp.

“Mày nhìn hơi vạ vật đấy,” tôi để ý.

Gã nhắm mắt lại. “Ờ, thế thì tao giả vờ giỏi phết, Bé Bự ạ, vì tao đang

choáng váng mặt mày đây.”

“Tao đã hôn Alaska.”

“Ờ. Tao không có xỉn đến thế. Đi thôi.”

Chúng tôi băng qua kí túc xá đến phòng thể dục. Tôi thấy có đứa mặc

quần thụng, đứa mặc áo len không kèm sơ-mi bên trong, và một đứa mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.