ĐI TÌM ALASKA - Trang 136

ngủ dậy tóc tai bù xù. Tất cả giáo viên đều đến gõ cửa trong kí túc xá, nhưng
tôi không thấy Tiến Sĩ Hyde. Tôi tưởng tượng ổng nằm chết trong nhà, tự
hỏi ai đã tìm thấy ổng, sao họ biết ổng mất tích thậm chí trước khi ổng
không đến dạy.

“Tao không thấy Tiến sĩ Hyde,’' tôi bảo Đại Tá.

“Ông già tội nghiệp.”

Lúc chúng tôi đến, phòng thể dục đã đông quá nửa. Một bục giảng đã

được đặt giữa sân đấu bóng rổ, gần hàng ghế khán giả. Tôi ngồi ở- hàng sau,
với Đại Tá ở ngay phía trước. Tâm trí tôi giằng xé giữa tiếc thương dành cho
Tiến sĩ Hyde và nôn nao đối với Alaska, nhớ đến đôi môi cô ấy thì thầm ở
thật gần, “Lần sau tiếp tục nhé?”

Và tôi đã không nghĩ tới nó, kể cả khi Tiến sĩ Hyde lết vào phòng thể dục,

đi từng bước nhỏ chậm chạp về phía Đại Tá và tôi.

Tôi gõ vai Đại Tá và nói, “Tiến sĩ Hyde đến kìa,” và Đại Tá bảo, “Ôi chết

tiệt,” và tôi nói, “Cái gì?” và gã hỏi, “Alaska đâu rồi?” và tôi đáp, “Không,”
và gã lại hỏi, “Bé Bự, nó có ở đây hay không?” và rồi cả hai chúng tôi đều
đứng lên để lướt mắt qua những gương mặt trong phòng.

Đại Bàng đi đến chỗ bục giảng và nói, “Tất cả có mặt hết rồi chứ?”

“Không,” tôi bảo ổng. “Alaska chưa tới.”

Đại Bàng nhìn xuống. “Tất cả có mặt hết rồi chứ?” “Alaska chưa tới!”

“Được rồi, Miles. Cảm ơn em.”

“Chúng ta không thể bắt đầu mà thiếu Alaska.”

Đại Bàng nhìn thẳng vào tôi. Ông đang khóc, một cách lặng lẽ. Nước mắt

chỉ chảy từ mắt xuống cằm và rồi rớt xuống cái quần nhung kẻ của ổng. Ổng
nhìn tôi chằm chằm, nhưng không phải Ánh Nhìn Kết Tội. Ổng chớp mắt để
nước chảy xuống mặt, Đại Bàng trông như, với vẻ rất chân thành, đang tiếc
thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.