ĐI TÌM ALASKA - Trang 132

“Vui thật đấy,” Alaska thì thầm,” nhưng mình buồn ngủ quá. Lần sau tiếp

tục nhé?” cô ấy hôn tôi thêm một lúc, tôi rướn môi cố áp sát vào miệng cô,
và rồi cô ấy cục cựa ở bên dưới tôi, gác đầu lên ngực tôi, và thiếp đi ngay
lập tức.

Chúng tôi đã không làm tình. Chúng tôi đã không khoả thân. Tôi đã

không chạm vào bộ ngực trần của cô ấy, và tay cô ấy chưa bao giờ đưa
xuống quá eo tôi. Chẳng còn quan trọng nữa. Trong lúc Alaska ngủ, tôi thì
thầm, “Mình yêu cậu, Alaska Young.”

Khi tôi sắp thiếp đi, Đại Tá cất tiếng. “Ê, mày vừa ân ái với Alaska à?”

“Ờ.”

“Chuyện này sẽ kết thúc tệ lắm,” gã tự nói với bản thân.

Rồi tôi chìm vào giấc ngủ. Giấc ngủ say vẫn-còn-dư-vị-của-cô-ấy-trong-

miệng, giấc ngủ không hẳn yên bình nhưng đồng thời cũng khó tỉnh giấc. Và
rồi tôi nghe điện thoại reng, tôi nghĩ vậy. Và tôi nghĩ, dù tôi không biết rõ,
tôi đã thấy Alaska ngồi dậy. Tôi nghĩ mình nghe tiếng cô ấy rời đi. Tôi nghĩ
thế. Cô ấy đi bao lâu thì không rõ.

Nhưng rồi cả Đại Tá và tôi đều tỉnh ngủ khi cô ấy trở lại, không cần biết

lúc nào, vì cô ấy đã sập của. Alaska khóc nức nở, như buổi sáng sau Lễ Tạ
ơn nhưng tệ hơn.

“Mình phải ra khỏi đây!” Cô ấy thét lên.

“Chuyện gì vậy?” Tôi hỏi.

“Mình quên mất! Chúa ơi, mình còn làm hỏng chuyện bao nhiêu lần nữa

đây?” cô ấy bảo. Tôi thậm chí còn không có thời gian để thắc mắc cô đã
quên gì trước khi có gào to, “MÌNH PHẢI ĐI. GIÚP MÌNH RA KHỎI
ĐÂY NGAY!”

“Cậu cần đi đâu?”

Alaska ngồi xuống và vùi đầu vào giữa hai chân, khóc tức tưởi. “Cậu chỉ

cần đánh lạc hướng Đại Bàng ngay bây giờ để mình chuồn đi thôi. Hai cậu
làm ơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.