ĐI TÌM ALASKA - Trang 130

Tôi không biết phải nói chuyện với em thế nào. Và tôi khó chịu với việc

cố gắng, nên sau một lúc, tôi đứng dậy rồi đi.

Tôi hôn em chào tạm biệt. Tôi có thể làm thế, ít nhất là vậy.

Tối hôm ấy, Đại Tá và tôi tới phòng Alaska để ăn mừng chiến thắng Đêm

Chuồng Bò. Cô ấy và Đại Ta đá ăn mừng khá bộn suốt mấy ngày qua, và tôi
không có hứng nốc rượu Strawberry Hill, nên tôi ngồi nhai bánh quy cây
trong lúc Alaska và Đại Tá uống rượu từ ly giấy có hình bông hoa.

“Tối nay chúng ta không từ chai, cưng ạ,” Đại Tá nói. “Chúng ta phải

sang chảnh hơn!”

“Đây là cuộc thi uống rượu kiểu miền Nam cổ xưa,” Alaska đáp lại.

“Chúng ta sẽ đãi Bé Bự một bữa tối đúng kiểu miền Nam: Chúng ta sẽ uống
hết ly giấy này đến ly giấy khác đến khi người uống ít hơn thua.”

Và đấy đại khái là những gì họ đã làm, chỉ dừng lại để tắt đèn lúc 11:00

để Đại Bàng khỏi ghé qua. Họ trò chuyện chút đỉnh, nhưng hầu như là nốc
rượu, và tôi quên luôn đoạn đối thoại rồi nheo mắt nhìn xuyên đêm, dòm
mấy cái gáy sách trong Thư Viện Cuộc Đời của Alaska. Kể cả khi bỏ đi
những cuốn cô ấy đã mất trong trận lụt nhỏ, tôi vẫn có thể thức tới sáng để
đọc qua hàng đống tựa chất ngẫu nhiên. Một tá bông tulip trắng trong bình
hoa bằng nhựa được đặt bừa trên một trong những chồng sách, và khi tôi
hỏi, cô ấy chỉ nói, “Ngày kỉ niệm của Jake và mình,” và tôi không thèm tiếp
tục chủ đề ấy nữa, nên trở lại dòm tựa sách, và tôi đang tự hồi mình có nên
học lời trăng trối của Edgar Allan Poe không (nói cho bạn biết: “Chúa cứu
rỗi linh hồn tội nghiệp của tôi”) thì Alaska nói, “Bé Bự thậm chí còn không
nghe chúng ta.”

Và tôi đáp. “Mình đang nghe đây.”

“Chúng mình nói về Nói Thật hay Thách Đố. Hồi lớp bảy cậu chơi chán

rồi hay vẫn có hứng?”

“Chưa bao giờ chơi qua,” tôi nói. “Hồi lớp bảy mình không có bạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.