"Mọi người," Grover ngắt lời. "Chúng ta cần làm gì với những tên tai
to?"
"Giết chúng." Meg nói.
Ta nhăn mặt với Meg. "Điều gì đã xảy ra với Hắn trông vui? Điều gì
đã xảy ra với Mọi vật sống đều xứng đáng có cơ hội được sống?"
"Hắn làm việc cho tên hoàng đế," cô nói. "Hắn là quái vật. Hắn sẽ
quay lại Tartarus, phải không?"
Meg nhìn Piper để đợi câu trả lời, nhưng cô ấy đang bận kiểm tra con
phố.
"Thật lạ khi chỉ có một tên gác," Piper suy nghĩ. "Và tại sao hắn lại trẻ
như vậy? Sau khi chúng tôi lẻn vào một lần, mọi người có nghĩ chúng nên
đặt thêm nhiều lính gác nữa không? Trừ khi..."
Cô không hoàn thiện câu nói, nhưng ta nghe nó to và rõ: Trừ khi
chúng muốn chúng ta đi vào.
"Piper, chính xác thì thuốc độc của cô có tác dụng gì?"
Cô quỳ xuống và đổ những phi tiêu ra. "Đánh giá từ tác dụng của nó
lên tên tai to, nó sẽ làm tê liệt hắn trong một thời gian dài mà không giết
chết hắn. Nó được pha loãng từ độc của rắn san hô và một vài thành phần
thảo dược đặc biệt."
"Hãy nhắc tôi nhớ không bao giờ uống trà thảo dược của cô." Grover
thì thầm.
Piper cười. "Chũng ta có thể để tên tai to ở đây. Nó có vẻ không đúng
khi đẩy hắn trở lại Tararus."