ĐỊA CUNG RỰC LỬA - Trang 165

"Ta biết," ta thì thầm, mặc dù chân của ta đang trong quá trình hóa đá.

Ta quên mất rằng ta đã không còn là thần. Ta đã không còn miễn dịch với
những thứ nhỏ nhặt như mắt của rồng mặt trời, bạn biết đấy, có thể bị giết.

Piper huých khuỷu tay vào Meg. "Hey. Em nữa."

Meg chớp mắt, thoát khỏi sự ngẩn ngơ. "Gì vậy? Chúng thật đẹp."

"Cảm ơn, bé yêu!" giọng của Medea trở nên lịch sự và mềm mại.

"Chúng ta vẫn chưa chính thức gặp mặt. Ta là Medea. Và rõ ràng con là
Meg McCaffrey. Ta đã nghe rất nhiều điều về con." Cô ta đỗ cỗ xe ngay
cạnh cô bé. "Đến đây nào, con yêu. Con không cần sợ ta. Ta là bạn của cha
nuôi của con. Ta sẽ đưa con đến chỗ ông ấy."

Meg nhăn mặt, lưỡng lự. Lưỡi kiếm của cô chúc xuống. "Cái gì?"

"Cô ta đang dùng lời nói mê hoặc." giọng của Piper dội vào mặt ta như

một cốc nước đá. "Meg, đừng nghe cô ta. Apollo, ngài nữa."

Medea thở dài. "Thật sao, Piper McLean? Có phải chúng ta sẽ có một

cuộc thi mê hoặc?"

"Không cần," Piper nói. "Tôi sẽ thắng lần nữa."

Madea uốn lưỡi, một sự bắt chước những con rồng mặt trời của cô ta

khá tốt. "Meg thuộc về cha nuôi của cô bé." Cô ta đưa tay về phía ta như
thể muốn đẩy đi một ít rác rưởi. "Không phải với lý do xin lỗi một vị thần
này."

"Này!" ta phản đối. "Nếu ta có sức mạnh của ta-"

"Nhưng ngài không có," Medea nói. Hãy nhìn lại bản thân, Apollo.

Hãy nhìn xem cha ngài đã làm gì! Mặc dù vậy, không cần phải lo lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.